BẠN CÙNG GIƯỜNG TRÁI TÌNH - Trang 124

mới là có lợi, bởi may ra sẽ có thị trường tiêu thụ tác phẩm của ông ta.
Ngoài ra, Welch không thể giữ bản quyền một thứ thuộc về người
khác ngay cả khi ông ta sử dụng nó trong một cuốn sách có bản
quyền. Do đó ông bạn cô vẫn có thể nhận bản quyền cho câu
chuyện cũ của mình và xuất bản nó.” Park ngừng lại, bị mắc vào ý
nghĩ ấy. “Tôi tự hỏi liệu ông ta có ai làm đại diện không. Cô đã nói
tên ông ta là gì?”

“Tôi không quan tâm luật viết gì,” Tess nói, lấy lại tinh thần từ

cơn sốc trước sự sắc sảo đột ngột của Park. “Tôi biết Welch đã ăn
cắp nó và thế là sai. Nó thuộc về Lanny. Chí ít ông ta có thể dành
cho Lanny sự công nhận là Lanny tuyệt vời.” Cô đứng lên. “Và tôi sẽ
bảo Welch…”

“Không!” hai người đàn ông cùng chặn cô lại.

“Chờ đã,” Nick nói. “Chờ cho đến khi Park và anh có thể xem xét

kỹ chuyện này.”

Park cau mày. “Sao phải thế? Tớ đã bảo rồi, tính hợp pháp

không thành vấn…”

“À, có thể nảy sinh vấn đề đạo đức,” Nick nói. “Đặc biệt nếu cả

một ngàn người từng theo xu hướng hip-py phát khùng và bắt đầu
viết những bài đối ngược với biên tập viên rồi gửi chúng đi từ đám
Mercedes của họ.”

“Ồ thôi nào,” Park nói. “Tất cả từ một khu tập thể Ohio nhỏ xíu

á?”

“Ông ấy đã chuyển đi,” Nick nhắc. “Ông ấy ở đó một thời gian

rồi chuyển đi.” Anh quay qua Tess. “Ông ấy ở lại đó bao lâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.