BẠN CÙNG GIƯỜNG TRÁI TÌNH - Trang 153

“Công việc ở Nhà hát Charles. Và không phải là việc đánh máy

nhé. Việc thú vị cơ. Tớ là một người giao tế! Thậm chí một giờ trước
tớ còn không biết công việc đó là gì, nhưng ngài Nordhausen đã giải
thích là tớ sẽ nói chuyện với người ta về nhà hát và phải đảm bảo
rằng mọi thứ đâu vào đấy. Quá tuyệt! Tớ có một công việc thực sự!”

“Gina, quá tuyệt vời!” Tess thả người lún xuống chiếc sô pha da

lộn, quên bẵng phiền phức với cái ghế trong tâm trạng nhẹ nhõm.
“Bọn mình ăn mừng đi. Chúng ta sẽ ra ngoài và…”

“Tớ không đi được,” Gina nói, giọng cô còn trở nên sôi nổi hơn.

“Park sẽ đưa tớ đi chơi! Tớ đã gọi báo cho anh ấy, Park rất vui, và
anh ấy nói bọn mình sẽ ra ngoài ăn mừng. Mà ngày mai bọn mình
cũng sẽ đi chơi nữa, để tớ có thể kể cho anh ấy về ngày làm việc
đầu tiên!” Giọng cô hạ xuống một quãng. “Hẳn nhiên tớ không nên
gọi cho anh ấy nhưng…”

“Cậu đã gọi Park rồi?”

“Tớ biết mình đang chủ động, nhưng tớ muốn anh ấy biết,”

Gina nói. “Bọn mình đã nói chuyện suốt cuối tuần, anh ấy đã bảo
tớ nên làm gì trong cuộc phỏng vấn, nên mặc gì và mọi thứ khác. Tớ
muốn anh ấy biết, anh ấy rất vui và nói rằng bọn mình nên đi
chơi. Và bọn mình sẽ đi chơi!”

Niềm hạnh phúc trong giọng Gina rành rành đến nỗi Tess

ngừng thở. Đừng phải lòng anh ta, cô nghĩ, nhưng những gì cô nói là,
“Tuyệt vời thật, Gina. Khi nào cậu bắt đầu?”

“Ngày mai!” Gina nói. “Cậu tin được không? Lúc đầu ngài

Nordhausen đến trễ vì ông ấy bận chơi quần vợt sân tường, và lúc
đến ông ấy mệt mỏi. Tớ có thể nói là ban đầu ông ấy không ưa tớ
lắm, nhưng rồi khi tớ và ông ấy bắt đầu nói chuyện, hóa ra tớ
thật sự biết nhiều người trong nhà hát mà ông ấy nhắc đến, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.