BẠN CÙNG GIƯỜNG TRÁI TÌNH - Trang 24

***

Vài giờ trước đó, mọi chuyện vẫn tốt đẹp với Nick khi anh thả bộ

tới văn phòng mình tại công ty Patterson và Patterson trong tâm
trạng thư thả, khoan khoái. Thả bộ tới công ty Patterson và Patterson
luôn khiến anh cảm thấy dễ chịu. Có điều gì đó trong khung cảnh
của những tấm ván ốp tường màu gụ nhập khẩu cực kỳ đắt giá,
những tấm thảm kiểu phương Đông nhập khẩu cực kỳ đắt giá,
những món đồ nội thất kiểu cổ cực kỳ đắt giá và sự giúp đỡ không
đắt giá lắm của người thư ký luôn ngoan ngoãn phục tùng làm anh
cảm thấy mình như một ông trùm tư bản. Và chiều hôm đó, cuộc
sống đặc biệt tốt đẹp: một chiến thắng quan trọng và mau lẹ
không ngờ tại tòa án, một khách hàng hồ hởi và một buổi chiều đột
nhiên anh có thể tùy ý sử dụng. Nếu mà dòng chữ trên cửa viết là
Patterson, Patterson và Jamieson, hẳn là cuộc sống sẽ hoàn hảo.

Và rồi mọi chuyện bắt đầu xuống dốc không phanh.

“Tôi về rồi đây, Christine,” anh nói với người thư ký của mình,

một cô nàng tóc đen xinh đẹp, điềm tĩnh, tầm ba mươi tuổi, hoàn
toàn vô cảm với anh kể từ ngày anh thuê cô.

Christine ngước lên nhìn cho có lệ.

“Không, đừng đứng dậy,” anh nói trên đường vào văn phòng. “Tôi

có thể tự đi được.”

Christine nhấc gót theo anh, tỏ ra là dù sao cô cũng định đi

đường đó. “Hôm nay ngài Patterson ở đây,” cô bảo anh. “Và Park
muốn gặp anh.”

“Cô nói kiểu đó được đấy.” Nick rũ áo khoác ra rồi thả lên ghế.

Anh ngồi vào bàn, liếc nhìn tấm ảnh trong khung với nụ cười nửa
miệng lơ đễnh, sau đó dựa lưng vào ghế, giật cà vạt. “Bố Park lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.