BẠN CÙNG GIƯỜNG TRÁI TÌNH - Trang 88

cười nhăn nhở khi ông ta nhìn cô từ dưới đôi mày, đầu hạ thấp như
một con trâu sẵn sàng tấn công. “Cô thật sự nghĩ đống rác đó có ích
gì sao?”

Tess cảm thấy cơn giận phun trào và cố dập tắt nó. Welch đang

muốn cô phát điên, đồ dê già. Nếu cô muốn giúp Nick, việc tốt
nhất có thể làm là ngậm miệng lại.

Cô ngồi im thin thít.

Nick lại bỏ tay ra, vỗ nhẹ lên gối cô tỏ vẻ biết ơn.

Welch châm chọc cô thêm nữa. “Vấn đề của cô là cô đang ở

nhầm thập kỷ. Thời hip-py

27

qua rồi, Tess. Từ bỏ đi.”

“Từ bỏ à?” Tess ghìm chặt cơn giận của mình. “Vậy ai sẽ làm nếu

không phải là tôi?”

“Đó là điều tôi nghĩ – cô là kẻ tử vì đạo. Và cho gì chứ? Dù sao thì

tất cả những trò phản đối ấy chả bao giờ làm ra điều gì nên hồn
cả.” Welch cười toét miệng với cô. “Mớ rác những năm sáu mươi. Bây
giờ tất cả chúng đã là dĩ vãng.”

“À, các phẩm giá không bị ảnh hưởng bởi thời gian,” Tess nói, nỗi

bức bối vượt qua sự nhẫn nại. “Ngài có cái nào không?”

“Món bò nướng thế nào?” Nick chen ngang. “Nước sốt nữa? Xin

gửi lời khen của tôi đến đầu bếp.”

“Đừng xía vào, Jamieson,” Welch nói, và tiếp tục công kích.

“Phải, tôi có phẩm giá. Chăm chỉ, nghị lực và thành công. Đó là phẩm
giá của tôi. Và chúng sẽ giúp tôi tiến xa hơn nhiều so với những gì
mà mớ ý tưởng lâm ly kia giúp cô đạt tới.” Ông ta săm soi Tess, chăm
chú quan sát phản ứng của cô, nhưng lúc này Tess quá giận dữ để có
thể chú ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.