BẢN ĐỒNG CA CHẾT NGƯỜI - Trang 203

- Ổ! Mắt anh thế là đủ rồi! - Lucille la lên. - Người ta cóc cần, tôi
nghĩ...

Tới dây, tiếng chuông vang lên trong tiền sảnh. Ba người nhìn
nhau, vẻ khó chịu rồi Lucille đứng dậy, ả đi tới phía cửa thì nó
mở ra, Hare ngạc nhiên thấy Val đứng trên thềm.

Lão cố gắng nở một nụ cười và đứng dậy để tới nghiêng mình
một cách trịnh trọng.

- Thưa bà Burnett, thật hân hạnh! Xin mời bà vào.

Val nhìn lão rồi ngắm Lucille và Karsh, tên này vội vàng giấu
bịch đá vụn sau lưng rồi nhìn nàng, vẻ khó chịu.

- Rất tốt, các con hãy ra ngoài. - Hare dịu dàng nói. - Bà Burnett
không đến để gặp các con.

- Có chứ. - Val nói, vẻ bình tĩnh và quả quyết. Nàng vào văn
phòng và đóng cửa lại. Nàng có vẻ nhợt nhạt nhưng ánh mắt
cứng rắn và hơi khá mệt mỏi, một sự cương quyết làm Hare
phải ngạc nhiên. - Tôi nghĩ hai kẻ tòng phạm của ông biết ông
tống tiền tôi?

Karsh run rẩy và trở nên nhợt nhạt, Lucille cứng người lại.

- Coi nào, thưa bà Burnett, chúng ta không thể nói chuyện kiểu
này ở đây. - Hare phát biểu với giọng bất ngờ trở nên cộc cằn.

- Tuy nhiên đây là kiểu nói chuyện mà chúng ra sẽ nói. - Val vừa
trả lời vừa tiến lại chiếc ghế bành trước bàn giấy của Hare, và
ngồi xuống. - Tôi vừa nói chuyện với ông cảnh sát trưởng. Ông
ta nói với tôi là ông ta rất muốn đưa ông vào tù mười bốn năm,
ông ta có vẻ nghiêm túc đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.