BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 156

Không chỉ có thế, khẩu vị của nàng cũng bắt đầu tốt lên, giống như muốn
ăn bù cho khoảng thời gian trước đó, đơn giản là nhìn cái gì cũng muốn ăn.

“Kẹo hồ lô...” Dận Chân khẽ tự lẩm bẩm.

Tô Bồi Thịnh dỏng tai lên, nghi ngờ chớp chớp mắt, gia, gia vừa nói cái

gì?

“Chủ tử, ngài không trở về phủ sao?” Ngoài xe ngựa, hắn nhẹ giọng hỏi.

Một lát sau, bên trong vang lên một đạo thanh âm trầm ổn: “Đến phố

Thiên Kiều.”

“Dạ!”

Trong thành Bắc Kinh, phố Thiên Kiều ở gần cổng thành phía nam, là

một con phố buôn bán điển hình. Từ đầu phố đến cuối phố, hàng quán bày
bán thẳng một hàng, vô luận là châu báu trang sức hay là vải vóc quần áo
may sẵn, đều có thể tìm thấy ở con phố này.

Xe ngựa dừng trước một cửa tiệm “Niên Ký Quả”, Dận Chân xuống xe.

Chưởng quầy là dân buôn bán lâu năm, đã sớm luyện được “hoả nhãn kim
tinh”, một cái chớp mắt đã biết vị này là “Kim chủ.”

“Xin vấn an đại gia.” chưởng quầy to béo bước nhanh lên chào đón, ý

cười đầy mặt hỏi: “Chẳng hay ngài cần mua gì, những thứ khác thì không
nói, nhưng kẹo mứt thịt khô đủ loại của tiểu điếm là ngon nhất kinh thành
đấy.”

Dận Chân tùy ý nhìn lướt qua, thấy trên quầy dài, dùng từng thanh gỗ,

phân ra không dưới trăm ô vuông, bên trong đựng đủ các loại bánh kẹo đầy
màu sắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.