BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 173

“Đúng vậy a, ta thật cao hứng.”

Nhìn tượng phật Quan Thế m bằng ngọc bích tọa trên toà sen trên cao,

trên mặt là nụ cười từ nhu mẫn hoài, giống như nụ cười của nữ nhân kia
trong hồi ức khiến cho người ta vừa nhìn đã cảm thấy trong lòng ấm áp.

“Tiểu thư, người có thấy không? Dận Chân đã có con trai... người, cao

hứng không?”

Tin tức Tứ phúc tấn bình an sinh hạ một tiểu a ca, như vòi rồng cuốn qua

từng ngõ ngách khắp kinh thành, dẫn tới hiệu quả liên tục, sẽ đem tương lai
dần dần lên men, cuối cùng thay đổi vận mệnh của rất nhiều, rất nhiều
người.

Tương lai thì miễn bàn, lại nói đến hiện tại.

Quả nhiên như Tiền ma ma nói, tiểu bảo bảo thay đổi từng ngày. Rút đi

lớp da nhăn nheo đỏ hỏn kia, trông thằng bé thật sự vô cùng đáng yêu.

“Oa~~ gia, chàng xem, chàng xem, Đản Đản vừa rồi nấc cụt, nấc cụt

đó.” Điềm Nhi thốt nhiên kinh ngạc chỉ vào cái bọc em bé trên giường, vẻ
mặt hưng phấn không ngừng kêu lên.

Sắc mặt Dận Chân vốn đang rất chi là “cha hiền”, lúc nghe thấy hai từ

Đản Đản này, đột nhiên đen xuống. “Đản Đản cái gì!” Hắn nghiêm mặt
khiển trách: “Không được gọi như vậy.” Con hắn là người mang dòng máu
Ái Tân Giác La, là hậu duệ quý tộc của thiên hoàng, sao có thể gọi là trứng
gà trứng vịt? Cũng đâu phải là gia cầm.

“Hết cách a, ai bảo tên thằng bé là Hoằng Đán* mần chi!” Điềm Nhi

nhún vai chìa bàn tay nhỏ bé ra, rất chi là vô tội nói.

(*phát âm giống nhau:

蛋[dàn]đản: trứng - 旦[dàn] đán: sáng)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.