BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 30

(** nguyên văn: bỉ dực liên chi: theo truyền thuyết, loài chim bỉ dực một

khi cất cánh bay, đều thường là hai con cùng bay. Dùng để so sánh cho tình
cảm vợ chồng thân mật không rời)

“Chủ tử, nô tỳ bưng nước tới ạ.” Phỉ Thúy dẫn theo hai tiểu nha hoàn,

thật cẩn thận bưng chậu đồng đi vào.

“May mà có ngươi nhanh như vậy đã tìm được nơi có nước.” San Hô

cười nhận lấy chậu nước, đặt lên cái giá gỗ dương nhỏ bên cạnh.

Phỉ Thúy nghe vậy thì cười hì hì, dùng tay đảo cho nước ấm vừa phải,

lại lấy một cái túi da ra đổ vào trong khoảng nửa lít sữa, cách cách nhà nàng
vậy mà da mặt non cực kỳ, nếu nước không đủ ấm, ngày mai trên mặt thế
nào cũng nổi lên mấy nốt mụn cơm li ti hồng hồng.

Sau khi rửa mặt xong, Điềm Nhi dùng chút điểm tâm, là San Hô lén giấu

trong tay áo đặc biệt cho nàng lót dạ, vì bị nén lại mà vừa vụn vừa bể, cho
nên nàng chỉ ăn hai miếng, liền không chịu ăn nữa.

Nhị kinh vừa được gõ, trong thư phòng, Dận Chân buông kinh thư trong

tay xuống, gọi một tiếng: “Tô Bồi Thịnh.”

“Có nô tài!”

Xoay xoay chiếc nhẫn ban chỉ bằng gỗ đàn trên ngón tay cái, Dận Chân

mặt không thay đổi nói: “Đến chỗ phúc tấn.”

“Dạ!” Tô Bồi Thịnh khom người đáp.

Hắn khom lưng đặc biệt thấp, tim đập cũng dồn dập hơn ngày thường,

bởi vì hắn biết hiện tại tâm tình của chủ tử gia nhất định vô cùng kém.
Khẳng định là ở tiền viện bị cái gì chọc giận rồi! Tô Bồi Thịnh lặng lẽ thở
dài, thần sắc lại càng lộ vẻ cẩn thận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.