BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 361

con đã gả làm vợ hắn, đó chính là vận mệnh tương liên, vui buồn có nhau,
làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn.” hơn nữa, nói không chừng người ta
còn chê con làm chuyện dư thừa nữa kìa! Điềm Nhi có chút khó chịu khịt
khịt mũi nhỏ

Những đạo lý này, mẹ Điềm Nhi làm sao không hiểu, nhưng người làm

mẹ chỉ luôn hy vọng con gái mình bình an, vĩnh viễn tránh xa nguy hiểm.

“Aizz! Bất quá cũng coi như con trong cái rủi có cái may.” Mẹ Điềm

Nhi chuyển đề tài, mặt mày vui mừng nói: “Con và Ung vương gia có được
quan hệ đồng sinh cộng tử này, xem như cũng ghim sâu vào trong đáy lòng
hắn rồi, ngày sau không cần biết có thêm bao nhiêu người vào phủ, cũng sẽ
không đoạt được sủng ái của con.”

Ý của ngạch nương, Điềm Nhi làm sao không rõ, qua hết năm này chính

là một vòng tuyển tú mới a. Đến lúc đó, trong phủ nhất định sẽ được ban
người mới vào! Vừa nghĩ vậy, tâm trạng Điềm Nhi không tự chủ được mà
xấu đi.

Mẹ Điềm Nhi thấy vậy không khỏi thầm trách mình lắm miệng, làm nữ

nhi mất vui, vội lái chuyện hỏi: “Tám Cân đâu? Sao không thấy thằng bé?”

“Gần đây Tứ gia tìm lão sư dạy vỡ lòng cho thằng bé, bây giờ còn đang

ở trong thư phòng.”

Mẹ Điềm Nhi vừa nghe vậy không khỏi cười nói: “Đúng đúng đúng, đọc

nhiều sách, lớn lên mới có tiền đồ.”

Hai mẹ con mà ở cùng nhau chính là tâm tình có nói mãi không hết,

Điềm Nhi hỏi tình hình của phụ huynh (cha và anh) gần đây.

Nữu Hỗ Lộc phu nhân nói: “Con cũng biết tính tình cha con rồi đấy, cứ

như một lão nông dân chính hiệu, thích nghiên cứu đất đai màu mỡ gì đó.
Gần đây còn dựng lên một cái lều ấm trong sân phủ chúng ta, nghiên cứu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.