BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 381

Mọi người bên dưới nghe vậy, ý cười trên mặt cũng không khỏi hơi thu

liễm lại.

Điềm Nhi lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Khang Hy trên ngự tọa, so với lúc ở

Mộc Lan, vị thiên hạ chí tôn này tựa hồ như già đi rất nhiều, giữa hai đầu
mày mơ hồ ẩn hiện nét mỏi mệt. Điềm Nhi thầm nghĩ, xem ra chuyện của
Trực Quận vương vẫn còn khiến cho vị lão giả này thương tâm a!

Đế vương hoài cảm cũng chỉ là ngắn ngủn trong một cái chớp mắt mà

thôi, một lát sau, toàn bộ Vĩnh Hòa cung lại khôi phục không khí như trước
đó. Khang Hy đế còn hỏi thăm tình hình mang thai của Điềm Nhi, ông cũng
nhìn ra, bụng của vợ lão Tứ quả thực là lớn quá mức bình thường a! Dận
Chân thần sắc nhàn nhạt liền nói chuyện đa bào thai. Khang Hy đế nghe
xong liền mừng rỡ. “Có thể sinh” vô luận ở thời đại nào đều tượng trưng
cho có phúc.

“Tốt tốt tốt!!!” Khang Hy nói liền ba tiếng tốt, nói với Điềm Nhi: “Năm

đó Khâm Thiên Giám phán bát tự của ngươi, có nói ngươi là một người
phúc quý song toàn, vượng phu vượng tử. Nay xem ra, quả thực là như
thế.”

Điềm Nhi xấu hổ cười cười.

Khang Hy lại quay qua Dận Chân, rất xúc động nói: “Lão Tứ a, ngươi

có thể có nhiều con nối dõi, trẫm coi như cũng yên tâm.”

Dận Chân nghe xong, trong lòng khẽ động, ngẩng đầu ánh mắt sáng

quắc nhìn phụ thân trên nơi cao cao tại thượng. Mà Thập Tứ a ca Dận Trinh
đang ngồi bên cạnh trong lòng lại cả kinh, âm thầm suy nghĩ, Hoàng a mã
nói vậy rốt cuộc là có ý gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.