BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 388

xém chết, sau đó muội muội như kỳ tích mà sống sót trở về, kể từ lúc đó
hắn liền phát lời thề, cả đời này nhất định phải bảo vệ muội muội thật tốt.

“Ca ca hôm nay đi gặp Tứ a ca sao?” Niên Tiểu Điệp đảo đôi mắt đẹp,

nũng nịu hỏi.

Đối với điểm tâm tư kia của muội muội, Niên Canh Nghiêu đã sớm phát

hiện, lập tức liền cười trêu ghẹo nói: “Gặp thì thế nào, không thì thế nào?”

Niên Tiểu Điệp giậm chân, uốn éo người không chịu, nói: “Ca ca thật

xấu.”

Niên Canh Nghiêu lắc đầu bật cười. Hôm nay, quả thật hắn có mơ hồ đề

cập với Ung thân vương chuyện mình có một muội muội đang đợi tuyển tú,
lúc ấy trên mặt Ung thân vương lộ ra một loại biểu tình kỳ lạ khó hiểu,
trong lòng Niên Canh Nghiêu liền cho là, quả nhiên Vương gia cũng có ấn
tượng với muội muội nhà mình. (quá ấn tượng đi chứ)

Kỳ thật cũng chẳng trách Niên Canh Nghiêu nghĩ vậy, bởi vì nếu nói lại,

ở phương diện này cũng có một hiểu lầm rất lớn.

Ngày đó ở bãi săn Mộc Lan, lúc Niên Tiểu Điệp bị người bức ép nhét

vào trong rương, chính nàng cũng không biết người chủ mưu là Dận Chân.
Qua mấy ngày mơ mơ màng màng, lúc mở mắt ra lần nữa thì người đã đến
tận cửa nhà mình.

Mà sau đó Dận Chân cũng sai người gởi một phong thư đến Niên gia,

ngôn từ trong thư có chút sắc bén mà chỉ trích Niên Gia không biết cách
dạy nữ nhi. Niên lão thái gia vừa giận vừa sợ, phạt Niên Tiểu Điệp một trận
thật nặng, sau đó lặng lẽ đóng hết mấy cửa tiệm của Niên gia trong kinh
thành, nhằm để qua vài năm sẽ không còn ai nhớ rõ đến thiếu nữ này nữa.

Mà thực hiển nhiên, sau lưng tất cả những chuyện này đều có dấu vết

Dận Chân xuất thủ. Nếu hắn không mạnh tay ém lại chuyện này, muội muội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.