Thập a ca vờ ủy khuất lên tiếng phản bác: “Ca ca bất quá là chỉ đùa một
chút thôi, lão Thập Tam ngươi làm chi kích động dữ vậy?”
“Ngươi ——”
“Được rồi!” Mắt thấy hai người này bắt đầu cương lên, Bát a ca Dận Tự
hòa nhã mở miệng nói: “Đều là huynh đệ một nhà, có gì từ từ nói. Thập tam
đệ, Thập ca của đệ chính là người thô thiển như vậy, đệ đừng chấp nhặt với
hắn.”
Dận Tường trừng mắt liếc Thập a ca một cái, rốt cuộc không cố chấp
nữa.
Bát a ca Dận Tự lại nói: “Tứ ca, Tứ tẩu nhất định sẽ bình an vô sự sinh
hạ cháu trai, ca đừng lo lắng quá.”
Dận Chân gật gật đầu, xem như cám ơn lời chúc của hắn.
Nhưng mà, trên thế giới này, luôn có nhiều người không có mắt biết
nhìn cục diện, hoặc nói là nhiều tên ‘thích bới móc’.
“Hầyzz! Nhắc tới chuyện nữ nhân sinh nở, ấy vậy mà thật sự rất gian
nan a, không cẩn thận một chút liền ——” Thập Tứ a ca Dận Trinh vẻ mặt
đầy “bi thương” nói: “Cách đây ít năm trong phủ ta có một cách cách đã
bị...”
Lời này vừa phun ra, sắc mặt Dận Chân lập tức đen như đáy nồi.
Chuyện Dận Trinh từng có một cách cách vì băng huyết mà chết, ngay
cả đứa bé cũng trực tiếp chết ngạt trong bụng mẹ, những người ngồi ở đây
đều từng nghe qua. Hắn lại chọn ngay thời khắc này nói ra, chẳng phải là
đang trù ẻo Ung thân vương phúc tấn cũng sẽ bị như vậy sao.