BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 443

“Ngươi nhìn thử xem bộ dạng mình bây giờ giống cái gì!” Đức phi vẻ

mặt phẫn nộ, lồng ngực phập phồng không ngừng mắng: “Bất quá chỉ một
nữ nhân mà đã khiến ngươi thất hồn lạc phách như vậy? Niềm hăng hái của
ngươi đâu rồi, hùng tâm tráng chí của ngươi đâu rồi? Chỉ vì một nữ nhân,
mà quên sạch tất cả sao? Ngươi như vậy càng khiến cho bổn cung thất vọng
rồi.”

Thập Tứ a ca nghe xong, trên mặt ngầm hiện vẻ xấu hổ.

Đức phi thấy thế, nước mắt đột nhiên lăn xuống, Thập Tứ a ca suy cho

cùng vẫn là đứa con hiếu thuận, vội vàng quỳ lết lên trước, nói với Đức phi:
“Đều do nhi tử không tốt, xin ngạch nương đừng thương tâm.”

Đức phi lại òa khóc ôm chầm lấy Thập Tứ a ca, thanh âm đau thương

nói: “Con trai của ta a, con là máu thịt trên người ngạch nương rơi xuống.
Là nơi duy nhất ngạch nương trông cậy vào của nửa đời sau, nếu con suy
sụp sa sút như vậy, ngạch nương phải sống thế nào, không bằng đâm đầu
chết sớm còn hơn.”

Thập Tứ a ca nghe vậy trong lòng đau đớn cực kỳ, ngay lập tức liền biểu

hiện tỏ rõ mình tuyệt đối sẽ không vướng mắc chuyện này nữa.

Đức phi lau nước mắt nói: “Con ngoan, ngạch nương biết con thích Niên

Tiểu Điệp, nhưng mà nay, nàng ta đã là người của Hoàng a mã con, con
nhất định phải bỏ ngay ý niệm này, biết không?”

Dận Trinh trong lòng không cam, nhưng ngoài miệng cũng đành phải

đồng ý. Ngẫm lại, mình đường đường là nam nhi bảy thước, nhưng ngay cả
người con gái trong lòng yêu thích cũng không thể có được, mà hết thảy chỉ
vì một điều rất đơn giản là: người ngồi trên Hoàng tọa (ghế vua) kia chính
là Hoàng a mã của hắn chứ không phải hắn. Ngay tại thời khắc này, một
ngọn dục hỏa từ trong đáy lòng Dận Trinh dần nhen nhóm, hắn thề, rốt cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.