BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 446

Điềm Nhi ngẩng đầu cười nói: “Khẳng định là ba tên tiểu tử thúi kia đến

đây.”

Quả đúng như thế, chưa đến một giây sau, ba tiểu gia hỏa kia đã được bế

vào.

“Phụt...” Triệu Giai thị đột nhiên bật cười, chỉ vào bọn nhóc cười nói:

“Tẩu cũng thật giỏi hành hạ người, cư nhiên đem đường đường tiểu a ca của
chúng ta, biến thành ba con cóc con.”

“Cóc gì mà cóc!!” Điềm Nhi vẻ mặt thành thật cải chính nói: “Là ếch!”

Chẳng qua nàng chỉ làm ba bộ đồ hóa trang ếch con rất đáng yêu mà thôi,
tại sao những người này, ai cũng như ai, một đám đều không có tí ti trình độ
thưởng thức nào.

“Không thấy rất dễ thương sao?” Điềm Nhi vươn tay đón Hoằng Thì từ

trong lòng ma ma, Triệu Giai thị thì ẵm Hoằng Quân, còn Hoằng Lịch thì bị
đặt trên giường hẹp, cái miệng nhỏ nhắn còn đang bận oa oáp ngáp.

Triệu Giai thị nhìn Hoằng Quân tay chân trắng nộn như củ sen, mặc tiểu

khố khố màu xanh lục có dây đeo (quần yếm đấy ạ), trước ngực thêu một
con ếch đang ngoác miệng rộng, rốt cuộc không nhịn được nhắm ngay
khuôn mặt nhỏ núc ních thịt hôn mạnh vài cái.

Hoằng Thì ở trong lòng Điềm Nhi cũng quơ quơ tứ chi chúi lên giường

hẹp, khiến cái mông nhỏ trắng nõn trong quần yếm bị lộ ra hướng lên trên,
đồng thời đập về phía trước một cái, khẽ a một tiếng: “Du ——.” (bơi)

Liền thấy Hoằng Thì đáng yêu lập tức như ăn phải thuốc kích thích, tứ

chi quơ lên, nhích từng chút mà “bơi” về trước.

Không sai chính là “bơi”! Nhìn Hoằng Thì ở trên giường hẹp phấn khích

ủn ủn uốn éo qua lại, Triệu Giai thị không khỏi trợn mắt há hốc mồm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.