BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 464

Sau một lúc lâu, nghỉ ngơi sau màn hoan ái, sắc trời ngoài cửa sổ đã

sáng choang. Hai vợ chồng từ trên giường ngồi dậy, Điềm Nhi da mặt mỏng
không gọi người vào hầu hạ, chỉ tự mặc quần áo rồi hầu hạ Dận Chân.

“Mấy ngày nữa sẽ đến trừ tịch.” Dận Chân khẽ cúi đầu nói với thê tử

còn đang chiến đấu kịch liệt cùng mấy cái nút cài bên hông hắn: “Năm nay
Hoàng a mã cố ý tổ chức lớn. Vào cung dự tiệc là không thể thiếu được,
đám Hoằng Thì còn nhỏ không thức nổi, chỉ có mặt một chút trong đại yến
là được rồi, về phần Hoằng Đán, gia sẽ mang theo bên cạnh, cũng để cho
con rèn luyện một chút.”

Điềm Nhi liền gật đầu, khẽ cười nói: “Dạ!”

Hai người mặc quần áo xong, Điềm Nhi liền gọi Truy Nguyệt vào. San

Hô thì từ sau khi thành thân cùng Thịnh hộ vệ, Điềm Nhi liền đem khế ước
bán thân lúc nhỏ của nàng ra đốt trước mặt hai vợ chồng, từ đó San Hô
không còn là nô tỳ trong vương phủ nữa, đã đi theo trượng phu đến sống
trong một tiểu viện nhỏ ở kinh thành, nghe nói cuộc sống rất hạnh phúc như
ý. Cho nên hiện tại thiếp thân nha hoàn của Điềm Nhi liền đổi thành Truy
Nguyệt, hầu hạ cũng vừa lòng.

Một lát sau, Truy Nguyệt bưng nước ấm vào, Điềm Nhi hầu hạ Dận

Chân rửa mặt, rồi mình cũng trang điểm thỏa đáng xong, mới về phòng
dùng bữa sáng.

“Bữa sáng nay thiếp thân cố ý dặn hạ nhân làm bánh bao...” Điềm Nhi

cười gắp một cái bánh bao trắng bóng cỡ chừng nắm tay nhỏ bỏ vào chiếc
dĩa sứ trước người Dận Chân: “Bên trong có nước súp đấy, gia, lúc cắn cẩn
thận chút, coi chừng nóng.”

Dận Chân cắn một miếng, quả nhiên một dòng nước canh nóng tràn vào

miệng, mặc dù có hơi nóng, nhưng đích xác ngon phi thường.

“Đậu hủ?” Dận Chân nhíu mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.