BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 482

Quả nhiên, ngày hôm sau, sau khi Điềm Nhi thức dậy trang điểm thỏa

đáng xong, chọn hai mươi hộ vệ trong phủ cùng một nhóm nha hoàn ma
ma, rời phủ đi đến chùa Quảng Nguyên Tự ở ngoại thành.

Thấy xe ngựa của phủ Ung thân vương chạy đến, mẹ Điềm Nhi đã sớm

chờ ở giữa đường, tất nhiên là đợi người lại gần chào hỏi. Điềm Nhi vội sai
người mời bà đến, một lát sau, hai mẹ con liền vai kề vai, thân thân mật mật
dính lại như sam.

“Tám Cân đâu? Đám Hoằng ca đâu?” mẹ Điềm Nhi vừa thấy trong xe

chỉ có mỗi khuê nữ mình, không khỏi có chút bất mãn nói: “Con bé này, sao
không dẫn đứa nào theo chứ!”

Điềm Nhi cười trả lời: “Tám Cân đến ngự thư phòng học rồi, đám

Hoằng ca thì ở nhà, hôm nay tới thánh địa Phật môn, không thể mang theo
ba nhóc giặc cỏ kia, quấy rầy thanh tịnh của Phật tổ.”

Mẹ Điềm Nhi nghe vậy, trên mặt không khỏi lộ ra chút thất vọng.

“Nếu ngạch nương nhớ bọn chúng...” Điềm Nhi có chút giảo hoạt nói:

“Thì cứ đến phủ thăm chúng là được, gia nhà con hiện tại không có trong
phủ, ngài muốn đến lúc nào cũng được!”

“Con bé này!” mẹ Điềm Nhi trừng mắt nhìn nữ nhi, hãy còn phô trương

nói: “Cho dù Vương gia có trong phủ thì như thế nào, ta đây là mẹ vợ còn
không thể tới cửa sao?”

“Có thể có thể có thể!!!” Điềm Nhi vụng trộm bĩu môi, ngoài miệng lại

nói: “Được rồi, ngạch nương, chúng ta đến nói chuyện nghiêm túc, phu
nhân nhà Phú Sát kia đáp ứng hôm nay đến xem mặt sao?”

Điềm Nhi nương gật đầu, giữa hai lông mày lập tức hiện tia cao hứng:

“Còn không phải con cứ làm loạn nhao nhao lên, nếu ca ca cưới vợ, nhất
định phải đòi xem mắt trước sao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.