BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 511

xong, không lâu sau, thương thế của Hoằng Đán cũng đã hoàn toàn bình
phục, Dận Chân bẩm báo với Khang Hy đế. Khang Hy đế nghe vậy cũng
cao hứng, dù sao Hoằng Đán cũng vì cứu con trai mình mà bị thương, trong
lòng ông cảm thấy là một đứa bé ngoan biết dũng cảm biết khoan dung, còn
là bởi vì đoạn thời gian trước Dận Chân lĩnh chuyện mở rộng “vụ lúa mùa
đông”, tiến triển phi thường thuận lợi, Khang Hy đế trong lúc tâm tình vô
cùng tốt, bèn ngự khẩu thân hô, chẳng những cho Hoằng Đán một lần nữa
trở lại ngự thư phòng học mà còn ban thưởng một tòa lâm viên hoàng gia.

“Viên Minh viên?” Điềm Nhi nằm úp sâp trên lồng ngực trượng phu, rất

tò mò ngửa đầu hỏi: “Ở nơi nào?”

Dận Chân lười biếng trả lời: “Ở ngoại ô phía bắc Kinh thành, ừm, vừa

lúc mấy ngày nay thời tiết nóng bức, nàng mang theo Hoằng Đán và mấy
đứa nhỏ đến Viên Minh viên nghỉ hè đi!”

“Vậy cũng tốt!” Điềm Nhi nghe vậy không khỏi hưng phấn, nhưng sau

đó lại có chút thất vọng nói: “Nhưng gia không thể đi cùng.”

Khang Hy đế có thói quen, vừa đến ngày nóng sẽ đi hành cung Nhiệt Hà

trắnh nóng. Lấy mức độ được sủng ái gần đây của Dận Chân, lần này thể
nào cũng nhất định phải tùy giá.

Dận Chân vuốt ve bờ vai trắng mịn của thê tử, ngoài dự đoán nói: “Gia

cũng sẽ đi cùng mẹ con nàng.”

Điềm Nhi ngạc nhiên tròn xoe mắt, cúi người liền bẹp một ngụm hôn

lên má trượng phu, miệng nhỏ ba ba bắt đầu nịnh nọt vô số lời ngon tiếng
ngọt, nào là Dận Chân, Dận Chân chàng thật tốt... nào là Dận Chân thiếp
yêu chàng chết được bla bla bla, buồn nôn đến mức ngay cả Dận Chân
trước nay luôn mặt lạnh, cũng không khỏi nổi lên một chút ửng hồng.

Nói đi là đi, ngày hôm sau, chưa đến giờ ngọ, Điềm Nhi cùng Dận Chân

liền mang theo bốn đứa con cùng đám nô tài phục vụ, chậm rãi thẳng hướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.