BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 539

Cha mẹ Điềm Nhi đứng lên, cũng xúc động nhìn lại nàng.

“Tôn nhi vấn an ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu.”

Đám anh em Hoằng Thì, trông như ba con búp bê, lắc lư dập đầu hành

lễ.

Cha Điềm Nhi mừng rơn đến cả chòm râu đen cũng dựng ngược lên

ngay tại chỗ, cả người hứng khởi vui mừng nói: “Không được, không được,
mấy tiểu a ca mau đứng lên.”

Điềm Nhi cười nói: “Có gì mà không được, bọn chúng còn phải dập đầu

ngoại tổ phụ ngài nhiều hơn nữa mới phải.”

Cùng cha mẹ vừa nói chuyện vừa đi vào trong phòng, sau khi vào trong

phòng một lát, cha Điềm Nhi lại yêu thương chơi với bọn nhỏ, nhưng rốt
cuộc bên ngoài còn tất bật công việc, bèn đi ra ngoài, chỉ để mẹ Điềm Nhi ở
lại trò chuyện với nàng.

“Sao lại không thấy tân lang quan?” Điềm Nhi cười híp mắt hỏi.

“Đã đi rước dâu rồi.” Mẹ Điềm Nhi hân hoan hớn hở trả lời.

“Ngạch nương hôm nay thế mà đã khai tâm rồi nhé!” Điềm Nhi nhìn cả

khuôn mặt đầy ánh nắng rạng rỡ của ngạch nương, nói: “Chẳng trách thế
nhân luôn nói sinh con trai tốt hơn sinh con gái, hôm nay cuối cùng con
cũng biết tại sao?”

Mẹ Điềm Nhi cười liếc mắt qua.

“Từ ngạch nương là có thể thấy được a.” Điềm Nhi nghịch ngợm chớp

chớp mắt: “Năm đó lúc con xuất giá, ngài là cao hứng, nhưng trong cao
hứng lại mang theo không nỡ, cuối cùng lại vẫn khóc lên. Nhưng mà hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.