BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 587

Hoằng Đán nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng, bất quá cả gương

mặt nhỏ cũng đắc ý hơn nhiều.

“Ngạch nương, sao nhi tử không thấy a mã?”

Điềm Nhi nghe vậy lau nước mắt rồi cười nói: “Gần đây triều đình có

nhiều chuyện, a mã con có hơi bận rộn, qua vài ngày nữa là ổn thỏa thôi.”

Đoạn thời gian này, đầu tiên là đại thắng Chuẩn Cách Nhĩ rồi sau đó lại

là Thái tử Dận Nhưng bị phế, Dận Chân liền bận bù đầu, thậm chí từ cái
đêm kinh hồn kia đến giờ, vẫn chưa thấy trở về nhà.

Nghênh đón bọn nhỏ trở về, cả trái tim Điềm Nhi mới xem như hoàn

toàn thả lỏng xuống, đêm đó liền phá lệ ngủ say, thế cho nên nửa đêm bên
cạnh mình có thêm một người cũng không phát giác ra.

Ánh ban mai hơi mờ, Điềm Nhi đang ngủ say sưa, bỗng nhiên cảm giác

có người tác quái trên người mình, sắc mặt nàng đột biến, mắt còn chưa mở
ra, ngoài miệng đã trách mắng: “Ngươi thật là to gan... Gia?”

Phủ sát trên người nàng, trong miệng đang ngậm một đầu thỏ ngọc của

nàng, nam nhân ậm ừ hừ một tiếng xem như trả lời. Nếu tính ra, hai vợ
chồng nàng đã hơn ba tháng chưa gần gũi, vì thế động tác của trượng phu
lúc này có thêm vài phần gấp gáp.

Người này, vừa có tinh thần liền bắt đầu làm chuyện xấu rồi. Trong lòng

Điềm Nhi thầm mắng, nhưng thân mình lại bất tri bất giác nhũn ra thành
một bãi xuân thủy, hai tay nâng lên ôm lấy cổ trượng phu, lúc này nàng mới
phát giác, nguyên lai mình cũng khát vọng loại thân mật da thịt này.

Cửu biệt thắng tân hôn, nói đại khái là như thế, màn triền miên lần này

đến cuối cùng cũng đã trở nên không thể vãn hồi nữa, thần kinh của bọn họ
truyền đến vô số hoa lửa hưng phấn, hạ thân của họ va chạm vào nhau vô
cùng kịch liệt. Điềm Nhi ngồi trên người hắn, cần cổ trắng bóng của nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.