BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 588

ngửa thành một độ cong tuyệt mỹ, trong cổ họng truyền đến tiếng nức nở
như mèo con, trên mặt Dận Chân cũng vì khoái cảm mà trông có vài tia dữ
tợn, đôi bàn tay to của hắn vững vàng đè lại hông Điềm Nhi, kịch liệt va
chạm như không cần mạng.

Một màn hoan ái không biết giằng co bao lâu mới được xem là hơi dừng

lại. Hai vợ chồng cứ ôm ghì lấy nhau, hưởng thụ dư vị sau đó. Dận Chân ve
vuốt bờ mông nhỏ của người nào đó, đầy ý cười nói: “Lần này ngược lại
cũng không ngất đi.”

Điềm Nhi nghe vậy không khỏi xấu hổ, chuyển khai cái miệng nhỏ a ô

một ngụm cắn lên lồng ngực trượng phu. Dận Chân lại không để ý, ngược
lại lộ ra vẻ cao hứng cực kỳ khi chọc tức được con mèo con, Điềm Nhi
chun chun cái mũi nhỏ, hừ một tiếng nói: “Gia không còn bận việc sao?”

Nghe thanh âm đầy ắp u oán này, khóe miệng Dận Chân khẽ nhếch,

hiếm khi khen ngợi, nói: “Ừm, đoạn thời gian này cũng vất vả cho nàng,
làm không tệ.”

Ngày đó Thái tử đột nhiên làm khó dễ, giam lỏng hắn trong hoàng cung,

hắn cũng không kịp liên hệ về phủ, vốn tưởng nha đầu kia không biết sẽ
hoảng loạn thành cái dạng gì, nhưng ngoài dự đoán, thê tử của hắn biểu tình
vô cùng điềm tĩnh, lại không thấy chạy vào cung cầu tình, cũng không như
con ruồi không đầu bay loạn, mà đóng chặt cửa, an định nhân tâm trong
phủ, khiến hắn cũng không phải lo lắng chuyện cửa nhà. Cũng vì chuyện
lần này mà khiến Dận Chân có nhận thức mới về thê tử, nàng không phải
một tiểu nha đầu chỉ biết làm nũng ăn vạ, ở thời điểm then chốt, nàng cũng
sẽ trở nên trầm ổn, làm được tất cả mọi thứ mà một Ung thân vương phúc
tấn nên làm.

“Thiếp thân cũng không làm cái gì.” đối với lời khen hiếm có, Điềm Nhi

có chút ngượng ngùng nói: “Kỳ thật toàn do Xà thống lĩnh bọn họ hộ vệ,
trong phủ mới có thể bình an đến nay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.