BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 640

“Đợi qua một thời gian ngắn nữa, ta nhất định phải bảo Tiền ma ma

nghiêm khắc dạy bảo con bé!” Điềm Nhi vẻ mặt quyết định nói. Truy
Nguyệt nghe xong lại cúi đầu cười khẽ, những lời này không biết chủ tử
cũng đã nói bao nhiêu lần rồi.

Không lâu sau, hai mẹ con cùng ngồi ăn dâu tây. Rất rõ ràng, Nhạc Nhạc

đối với loại trái cây chua chua ngọt ngọt này yêu thích vô cùng, nếu Điềm
Nhi không ngăn cản chắc chắn đã ăn sạch một đĩa lớn cũng không chừng.
Dỗ tiểu cô nương tự đi chơi một lúc, Điềm Nhi lại gọi Tiểu Hỉ Tử tới, phân
phó nói: “Ngươi chút nữa đi đến Sướng Xuân Viên hỏi thử, Hoằng Đán
hôm nay có thể về dùng bữa tối không?”

Tiểu Hỉ Tử cười hì hì thưa vâng.

Từ sau khi Hoằng Đán được Khang Hy đế đón vào cung, trong hai năm

qua gần như không về nhà, lần nào cũng là Điềm Nhi nhân lúc đến Vĩnh
Hòa cung thỉnh an Đức phi, mới có thể thuận đường đi thăm thằng bé, thật
sự rất nhớ con. Hiện tại thật vất vả mới tới Viên Minh viên, Khang Hy đế
lại còn ở tại Sướng Xuân Viên gần đây trắng nắng, tất nhiên là phải hảo hảo
gặp nhau một chút.

“Chủ tử đây là nhớ Đại a ca đi nha?” Truy Nguyệt cười khẽ nói. Điềm

Nhi liếc nhìn nàng một cái, vẻ mặt như ‘ngươi cứ nói đi’.

Quả nhiên, mấy khắc sau, Tiểu Hỉ Tử trở về báo lại, nói Đại a ca đang

cùng Vương gia đi về Viên Minh viên. Điềm Nhi nghe vậy liền vui mừng,
vội cố ý dặn phòng bếp làm thêm vài món Hoằng Đán thích ăn nhất. Mình
cũng được Truy Nguyệt hầu hạ, ăn mặc thận trọng một phen. Khoảng giờ
mậu, Điềm Nhi đứng trước cửa nghển cổ ngóng ra ngoài, đám anh em
Hoằng Thì đứng bên cạnh nàng cũng háo hức kiễng mũi chân, ước chừng
nửa khắc đồng hồ sau, từ xa xa một đám người đang tới gần. Điềm Nhi vừa
nhìn một cái liền bắt gặp bóng dáng sắp có thể gọi là “thiếu niên” kia, lập
tức liền kích động đỏ bừng hốc mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.