BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 664

Thái y rất nhanh đã đến, nhác thấy Điềm Nhi, lập tức cung kính quỳ lạy

nói: “Vi thần khấu kiến... ừm...”

Điềm Nhi tay ôm bụng hòa khí nói: “Vẫn gọi ta là phúc tấn đi.”

Bởi vì Dận Chân còn chưa sắc phong hậu cung, cho nên hiện tại Điềm

Nhi cũng không thể xưng là Hoàng hậu.

“Vi thần khấu kiến phúc tấn.”

“Ừ, đứng lên đi, nhanh đi xem cho Niên Thái phi nương nương, tay

nàng bị thương.”

Thái y là người từng trải, lăn lộn lâu năm từng thấy đủ việc xấu xa trong

chốn hậu cung này, không khí quỷ dị lúc này sao không phát hiện ra được,
lập tức chỉ hạ mi buông mắt đứng lên, chậm rãi đi tới bên tháp. Khoảng một
khắc sau, mới đứng dậy bẩm báo: “Bẩm phúc tấn, tay của Niên Thái phi
nương nương bị đao cắt, đơn giản miệng vết thương không sâu, vi thần đã
bôi thuốc cầm máu, chỉ cần uống thuốc đúng hạn, nghỉ ngơi cho tốt, chớ để
dính nước, không đến một tháng có thể khôi phục.”

“Làm phiền thái y rồi.” Điềm Nhi khẽ mỉm cười một cái, sau đó lại quay

đầu nhìn Niên Tiểu Điệp nói: “Hôm nay đã khiến lão nhân gia ngài bị sợ
hãi, Điềm Nhi ngày khác sẽ đến cửa bồi tội vậy.

Nghe nữ nhân này mở miệng một tiếng Niên Thái phi nương nương, mở

miệng một tiếng lão nhân gia ngài, Niên Tiểu Điệp sắc mặt vốn tái nhợt, lại
tức giận đến tâm can run rẩy, hai mắt cũng không khống chế được, long lên
sòng sọc hung hăng trừng Điềm Nhi.

Đáng tiếc bị trừng chính là loại người hồn nhiên không thèm để ý, chỉ

thấy nàng thản nhiên đứng lên, khinh thanh tế ngữ (giọng thản nhiên, nhẹ
nhàng) mà nói với Đức phi: “Ngạch nương, con dâu thân mình cũng có chút
không thoải mái, liền cáo lui. À... Đúng rồi, con đã tuyên Thập Tứ phúc tấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.