BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 665

tiến cung bồi ngài, nghĩ là có nàng khuyên giải, ngài cũng sẽ sớm thoát khỏi
tháng ngày bi thương vì tiên Hoàng mất.” Nói đoạn cũng không đợi Đức
phi đáp lời, liền được Phỉ Thúy, Truy Nguyệt đỡ về cung điện của mình.

Vào phòng, cởi giày lên tháp, Điềm Nhi sờ sờ bụng tròn vo, mặt đầy vẻ

đăm chiêu.

Phỉ Thúy bên cạnh thấy vậy, lặng yên đi tới, ngồi xổm xuống bên chân

Điềm Nhi, nhẹ nhàng xoa bóp hai chân cho nàng.

“Phù...” Điềm Nhi thở dài một hơi, có chút bất đắc dĩ nói: “Hiện tại chỉ

cần đi được một lúc, đã cảm thấy bắp đùi muốn sưng như cây củ cải.”

“Thái y cũng đã nói, ngài đây là thời điểm sưng phù lúc mang thai.” Phỉ

Thúy nhẹ nhàng nói: “Thời gian này vậy mà làm khổ phúc tấn, nhìn thử mà
xem, cả người đã gầy rộc đến như vậy.”

“Chỉ cần đứa bé không sao, khổ một chút lại có hề gì.” Điềm Nhi nhẹ vỗ

về bụng nói: “Đây là một đứa bé kiên cường.” Vô luận là ngày ngày khóc
trước linh cửu, hay là phiền lao việc vặt chốn hậu cung, đứa bé này đều biểu
hiện thực kiên cường, giống như có ý thức biết được, mẫu thân đã tiều tụy
như vậy, không giày vò làm khổ thêm Điềm Nhi.

“Tiểu chủ tử của chúng ta hiếu thuận a! Chưa ra đời đã biết đau lòng

mẫu thân rồi.” Phỉ Thúy khẽ cười nói.

Điềm Nhi nghe vậy cũng lộ ra vẻ mặt ôn nhu: “Đúng rồi, đám anh em

Hoằng Thì có tốt không?”

“Vẫn tốt ạ! Có Tiền ma ma ở cạnh bên chăm nom, chủ tử cứ yên tâm là

được.”

“Ừm! Trong khoảng thời gian này tất bật đủ chuyện, ta lại đang mang

thai, thật sự là không còn sức lực chú ý đến bọn chúng, ngươi đi nói cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.