“Thái hậu nương nương, túi thơm này chính là lấy được từ trên người
Niên thái quý phi.” Tô Bồi Thịnh bên cạnh bẩm báo.
Thái hậu nghe xong, trong lòng đánh thót một cái. Cơ hồ trong một khắc
sau, liền làm ra vẻ phẫn nộ đến cực điểm, chỉ thấy bà vội nhào tới người
Niên Tiểu Điệp, giơ tay liền đánh: “Ngươi nữ nhân này, to gan lớn mật, ai
gia đối đãi với ngươi không tệ, ngươi lại làm ra loại chuyện hành thích vua
này.”
“Không không không... Ta không có, ta không có...” Bị nhốt rất nhiều
ngày, lúc này trạng thái tinh thần của Niên Tiểu Điệp hiển nhiên rất cuồng
loạn, chỉ thấy nàng lớn tiếng nói với Dận Chân: “Ta không muốn hại Hoàng
thượng, ta yêu Hoàng thượng, ta, ta chỉ là muốn trở thành nữ nhân của hắn
mà thôi... Dận Chân chàng hãy tin ta, hãy tin ta a!”
Nhìn Niên Tiểu Điệp quỳ bên chân mình, trên mặt Dận Chân một mảnh
xanh mét, nhấc chân lên, một cước liền đá Niên Tiểu Điệp ngã xuống đất,
tức giận nói: “Vô liêm sỉ.”
“Á ——” Niên Tiểu Điệp kêu thảm một tiếng, đột nhiên ôm lấy bụng
mình, thống khổ co rúm lại trên mặt đất. Chỉ thấy, lũ lũ vết máu từ hạ thân
ra chảy ra, hai mắt Dận Chân chợt ngưng tụ.
“Hứa thái y.” Điềm Nhi kêu một tiếng.
“Dạ!”
“Khởi bẩm Hoàng hậu nương nương, Niên thái quý phi, nàng đây là sảy
thai.”
Lời này vừa nói ra, cả phòng đều lặng ngắt như tờ.