BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 799

Điềm Nhi nghe vậy không khỏi đỏ mặt, cười rất chi ngọt ngào vô cùng

tận, dung mạo nàng vốn đã rất xinh đẹp, trong một biển ánh đèn rực rỡ này
cười một cái, thoáng chốc liền hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người. Dận
Chân quét mắt nhìn quanh, trên mặt có chút không vui, nhưng nhìn thấy sắc
mặt vui vẻ của thê tử, không khỏi thở dài, đích thân mình đưa cho người
bán hàng rong kia hai mươi lượng bạc. Cây đèn này chỉ có giá mười lượng,
người bán hàng rong mặt mày hớn hở vừa muốn thối tiền lại, ngẩng đầu
một cái liền phát hiện đôi vợ chồng trước mắt đã biến mất tăm hơi.

“Tạ ơn gia!” Điềm Nhi cười rất chi là nhu thuận đắc ý a: “Thiếp thân

nhất định sẽ giữ gìn thật kỹ, cố gắng dùng đến năm sau.”

Dận Chân trừng mắt nhìn nàng một cái, âm thầm lắc lắc đầu. Hai vợ

chồng cứ như vậy cuốn theo dòng người đi về phía trước, dọc theo đường
đi, Điềm Nhi hận chính mình không mọc thêm một đôi mắt, đầu cứ quay
qua quay lại đến phải gọi là liên tục không ngừng, cứ như vậy đi dạo được
hơn một canh giờ, hai vợ chồng đi tới trước một gian hàng bán mì hoành
thánh bên đường.

Vừa ngồi xuống không bao lâu, Điềm Nhi liền nũng nịu nói mình khát

nước muốn uống nước ô mai. Dận Chân không nhịn được bộ dáng đáng
thương của người nào đó, cũng là có lòng muốn cưng chìu nàng, thế là vị
cửu ngũ chí tôn đành phải tự mình đi mua nước ô mai cho lão bà.

Điềm Nhi ngồi trên băng ghế dài, vừa chờ Dận Chân trở về vừa tâm tình

vui vẻ nhìn ngắm biển người dạo chợ hoa. Đang còn thích thú ngắm nhìn,
bỗng nhiên cảm thấy trước mặt tối lại, đợi lúc ngẩng đầu lên, vài nam nhân
mang dáng vẻ công tử ca đã đứng trước mặt nàng.

“Tiểu nương tử này chúng tôi xin hữu lễ!” tên đi đầu, cợt nhả khom

người chắp tay thi lễ.

Điềm Nhi nhíu mày: “Các ngươi là ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.