BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 83

nào, chỉ với lòng trung thành này của bà ta, đã khiến Điềm Nhi tôn trọng
rồi.

“Dạ! Phúc tấn, nô tỳ đã nhớ rõ.” San Hô trịnh trọng gật đầu.

“Ừm, ngày mai em dẫn người đến khố phòng, kiểm kê lại đồ đạc trong

đó một chút, liệt kê rõ ràng chi tiết ra, còn nữa trời cũng dần dần chuyển
lạnh rồi, nên chuẩn bị đồ mùa đông đi.”

“Dạ, phúc tấn yên tâm, nô tỳ đi dặn người làm.”

Hiệu suất làm việc của San Hô quả thật rất cao, chiều ngày hôm sau, đã

kiểm kê xong ổn thỏa.

Nhìn một chồng sổ sách dày cộm trong tay, cái miệng nhỏ nhắn của

Điềm Nhi tí tách chảy nước miếng. Trong nháy mắt, tự nhiên sinh ra một
loại cảm giác “gả vào nhà giàu”.

Thật sự, thật sự, là rất có tiền a!

Chỉ mỗi mục tiền mặt thôi đã có 60 – 70 vạn lượng, còn có ở ngoại

thành ba trăm mẫu ruộng tốt, năm trăm mẫu ruộng cạn, bốn thôn trang nghỉ
hè, giấy tờ đất đai bất động hơn mười chỗ, trời ạ... tửu lâu Hòa Phúc Ký nổi
tiếng nhất kinh thành là do Dận Chân mở sao? Oa oa... Kẻ có tiền, thật là có
kẻ tiền a!

Trong đôi mắt to ngập lệ nóng của Điềm Nhi hiện đầy “$_$”.

Dận Chân, không! Vị hôn phu đại nhân, xin cho phép ta ôm đùi ngài

đi!!! Bị hạnh phúc từ trên trời rơi xuống đập trúng đầu, cô nương nào đó
choáng váng mặt mày, đôi móng vuốt nhỏ beo béo bưng lấy mặt, mắt to
chớp a chớp, thân mình bé nhỏ xoay a xoay, trong cái đầu quả dưa chỉ tồn
tại một ý niệm: Số tiền này phải xài sao đây ta ~~~, ai nha, thật sự là phiền
não hết sức a!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.