BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 84

Loại xúc động phá của cuồng nhiệt này của Điềm Nhi, mãi đến ba bốn

ngày sau, mới dần dần tắt đi. Đương nhiên, đối với đại “Kim chủ” hào
phóng, nàng thân là người trực tiếp hưởng lợi, dù sao cũng phải bày tỏ một
chút mới phải.

Vì thế, sau khi “Dì cả” đã đi rồi. Cô nương nào đó đem mình từ đầu đến

chân tắm rửa sạch sẽ, tẩy trắng nõn nà, thơm tho mềm mại. Sau đó, thay
một bộ y phục nam. Trong một đêm khuya tĩnh mịch, lặng lẽ lẻn vào thư
phòng của nam nhân.

Vì thế, lúc Dận Chân vừa buông tấu chương xuống, nhìn thấy dưới ngọn

đèn sắp tàn, “Thiếu niên lang” thanh tú động lòng người đang đứng.

“Luyến đồng kiều lệ chất, tiễn đồng phục siêu hà.

Vũ trướng thần hương mãn, châu liêm tịch lậu xa.

Thúy bị hàm uyên sắc, điêu sàng lũ tượng nha.

Diệu niên đồng tiểu sử, xu mạo bỉ triêu hà...”

(*bài thơ tả hình ảnh thiếu niên trong phòng, có màn lông vũ, có rèm

châu, có ngọc phỉ thúy khảm trên giường giát ngà voi, miêu tả vẻ đẹp mỹ
mạo của thiếu niên đẹp như ánh bình minh, mình không tìm thấy dịch thơ,
nên miêu tả sơ vậy)

Đây là bài thơ “Luyến đồng” của Lương Giản Văn Đế làm, tả về sắc đẹp

vô song của người thiếu niên, nhiều năm trước Dận Chân từng tình cờ đọc
được, lúc ấy còn cảm thấy khinh thường, nghĩ đến loại việc nhiễu loạn nhân
thường, “hư loan đảo phượng” này làm người ta ghê tởm.

Nhưng hôm nay, hắn phát hiện, dòng thơ trong sách kia đại khái cũng có

phần chân thật, nếu quả thật có loại “Yêu diễm tuyệt thế, khiến cả nước
điên cuồng” này (trong thơ), cho dù thân thể đó thật sự là một thiếu niên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.