BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 85

cũng sẽ câu được hồn phách nam nhân, hận không thể đem giấu trong tấm
chăn uyên ương, trong chiếc giường giát ngà voi kia, để ngày ngày được
ôm ấp âu yếm.

“Thiếp mài mực cho gia nha.” Chỉ khoác một nam trang kiểu Hán màu

xanh nhạt, tay áo rộng rũ dài xuống, Điềm Nhi ngượng ngùng cười. Vì mới
tắm xong, mái tóc đen bóng như gấm của nàng vẫn còn ướt nhẹp, theo nàng
đến gần, Dận Chân thậm chí có thể nghe được một làn hương nhàn nhạt
tươi mát, mang theo mùi vị thích thú truyền đến. Bàn tay nhỏ nhắn trắng
muốt, cầm đá mài mực lên, bắt đầu chậm rãi chuyển động một vòng rồi hai
vòng trên nghiên mực.

Cổ họng Dận Chân bắt đầu khô rát.

“Gia, Điềm Nhi mài như vậy được chưa?”

Giọng nàng mềm mại tràn đầy ý nũng nịu, lại khiến cho lý trí Dận Chân

dần dần sụp đổ.

Một loại xúc cảm mạnh mẽ không ngừng bò lên trong lòng: ôm cô bé cả

gan làm loạn này đặt mạnh lên bàn, xé mở tất cả quần áo của nàng, lưu lại
vô số vết tích yêu thương trên làn da trắng thuần như dê con kia, hắn sẽ
không nhanh chóng chiếm lấy nàng, mà sẽ chầm chậm tra tấn, giày vò
nàng, khiến cho nàng phải kêu lên, phải khóc lên, đến cuối cùng, nàng nhất
định sẽ kêu khóc cầu xin hắn, một khắc đó, hắn sẽ mãnh liệt tiến vào nàng,
hoàn toàn trọn vẹn chiếm giữ lấy nàng.

Loại ý tưởng “Con sóng dâm đãng mà cuồng liệt” này liên tục đánh

thẳng vào nội tâm Dận Chân, hắn dùng lực siết chặt nắm tay mình, ánh mắt
nhìn cô bé bên cạnh nóng bỏng gần như muốn bốc cháy.

Điềm Nhi dần dần có chút bất an. Nàng cúi đầu len lén nhìn bộ dáng

nam nhân kia vẫn: mặt không chút biểu tình. Vì thế, bắt đầu hối hận!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.