BẢN GHI CHÉP- CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Ở TRIỀU THANH - Trang 94

“Hôm nay, thần thiếp dặn họ nấu lẩu.” Để dừng lại không khí đột ngột

im lặng giữa hai người, Điềm Nhi không thể không nén xấu hổ mà mở
miệng trước: “Nghe hạ nhân nói, là cách nấu giống bên kia Hắc Long
Giang, nước lẩu dùng cá ninh nhừ, thêm vào tôm, rong biển này nọ, đặc biệt
tươi ngon, lát nữa gia phải ăn nhiều chút mới được!”

“Giao chìa khóa phủ khố cho nàng, liền vui vẻ như vậy sao?” Dận Chân

chợt hỏi một câu không đầu không đuôi.

Điềm Nhi liền ngây người. Nàng ngẩng đầu nhìn con ngươi đen sâu kín

của Dận Chân, một lát sau mới nói: “Không chỉ vì cái đó... Mấy ngày nay,
gia, gia vẫn luôn ở tại chỗ thần thiếp, không đến chỗ khác... Khụ khụ... cho,
cho nên... rất vui mừng.”

Cho dù lúc nguyệt sự, nàng không thể hầu hạ, Dận Chân cũng ngủ một

mình ở thư phòng, mà không thân cận với nữ tử khác, bất luận hắn có cố ý
hay không, nhưng Điềm Nhi thấy vậy thì trong lòng rất vui vẻ.

Thấy Dận Chân hồi lâu không ừ hử lấy một tiếng, Điềm Nhi khịt khịt

mũi nhỏ, ấp úng vươn tay giật giật ống tay áo người đối diện, đôi mắt lại
lấp lánh ánh lệ: “Điềm Nhi làm cho gia thất vọng rồi!”

Thân là thê tử, lý nên ung dung hiền huệ, không đố không ghen. Nhưng

dù cố thế nào nàng cũng không làm được, chỉ cần vừa nghĩ đến việc Dận
Chân ôm những nữ nhân khác như ôm mình, sẽ dùng loại ánh mắt làm tim
nàng mềm nhũn kia, nhìn những nữ nhân khác, nàng liền khó chịu thậm chí
đi ngủ cũng không ngủ được, quả thật muốn tay không xé rách mấy cái gối
đầu. Mình như vậy, nhất định trông mặt mũi sẽ rất xấu xí!

Thần sắc Điềm Nhi càng giảm sút, một cảm giác chán ghét chính mình

dần dần xông lên trái tim.

Nhưng vào lúc này, San Hô dẫn theo một đám hạ nhân, bưng thực hộp đi

vào, lập tức liền phá tan bầu không khí có chút ngột ngạt này. Chiếc nồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.