BẢN GIAO HƯỞNG PHÁP - Trang 117

những thứ đó chỉ là phụ. Tài sản chính của cô là đôi chân của cô, vóc người
của cô, đầu óc thủ đoạn của cô, và những thứ này thì chỉ bị đe dọa bởi thời
gian thôi. Đó cũng lại là cái dở.. Cô nhớ đến tuổi tác của mình và ngay lập
tức, như người ta chạm vào một lá bùa để xua đuổi rủi ro, cô lấy cái gương
từ túi ra, chăm chú ngắm khuôn mặt mình. Một ý nghĩ khó chịu lướt qua
trong đầu cô: cô thường dùng một thứ phấn Mỹ, không thay thế được. Chắc
cô sẽ không thể dễ dàng kiếm được nó từ giờ cho đến vài tuần nữa. Điều
này khiến tấm trạng cô u ám. Mặc xác! Mặc xác! Mọi thứ sẽ thay đổi bề
ngoài còn bản chất thì bất biến! Sẽ có những người giàu mới và ngay sau
mọi thảm họa, người ta lại sẵn sàng mua với giá rất đắt những thú vui của
mình bởi vì tiền của họ kiếm được không vất vả gì và tình yêu cũng thế.
Nhưng, trời ạ, chỉ mong sao tất cả những biến động này yên đi càng nhanh
càng tốt! Để cho một lối sống mới, bất kể thế nào, được thiết lập; tất cả
những chuyện ấy, cuộc chiến tranh ấy, những cuộc cách mạng ấy, những sự
xáo trộn ấy của lịch sử, có thể khiến những người đàn ông bị kích động,
nhưng đàn bà thì... Ồ! Những người đàn bà chỉ cảm thấy buồn phiền. Cô tin
chắc rằng tất cả đàn bà đều nghĩ về điều đó giống cô, buồn tẻ đến phát khóc
lên, buồn tẻ đến phải ngáp dài là tất cả những lời đao to búa lớn ấy và
những tình cảm cao quý ấy! Đàn ông thì... không biết được, không thể nói
được... ở những khía cạnh nào đó thì những con người đơn giản này thật
khó hiểu, nhưng đàn bà thì đã miễn dịch chí ít trong vòng năm mươi năm
nữa đối với tất cả những gì không phải là cuộc sống hàng ngày, không phải
là cái thiết thực... Cô ngước mắt và thấy bà chủ của cái khách sạn nhỏ này
đang nhìn gì đó, người nghiêng ra ngoài cửa sổ.

- Có chuyện gì thế, bà Goulot? - cô hỏi.
Bà ta trả lời bằng một giọng trịnh trọng và run rẩy:
- Cô ơi, bọn chúng đấy... bọn chúng đang đến...
- Bọn Đức ấy à?
- Vâng.
Cô vũ nữ làm một cử động định đứng dậy và đi ra hàng rào, từ chỗ đó có

thể nhìn thấy đường phố, nhưng cô sợ trong lúc cô vắng mặt thì ai đó sẽ
chiếm mất cái ghế bạt và chỗ ngồi dưới bóng mát của cô và cô bèn ở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.