BẢN GIAO HƯỞNG PHÁP - Trang 126

động; nó nhẹ nhàng liếm máu chảy ra từ vết thương của con chim. Nó uống
thứ máu nóng này một cách thích thú, mắt nhắm lại. Nó đặt những móng
vuốt của mình lên chỗ quả tim của con vật, khi thì nới lỏng móng ra, khi thì
ấn sâu móng vào lớp thịt mềm, trên khung xương nhẹ, bằng một cử chỉ
chậm rãi, nhịp nhàng, cho tới lúc quả tim ngừng đập. Nó ăn con chim
không vội vã, nó liếm láp mình, liếm bóng cái đuôi của mình, cái mỏm cuối
của chiếc lông đuôi đẹp đẽ mà khí ẩm ban đêm đã để lại một vệt ướt và óng
ánh. Giờ đây nó cảm thấy sẵn sàng khoan dung: một con chuột chù lướt
qua giữa chân nó mà nó chẳng thèm tóm lại và nó bằng lòng với việc giáng
một cú lên đầu một con chuột chũi để lại trên mõm con này một vệt máu và
mặc cho con chuột sống dở chết dở, nhưng nó không đi xa hơn. Nó ngắm
nghía con chuột chũi với lỗ mũi hơi phập phồng vẻ khinh thường và không
đụng đến con vật. Một cơn đói khác trỗi dậy trong nó; thận nó thắt lại, nó
ngẩng đầu và kêu meo meo thêm lần nữa, tiếng meo meo kết thúc bằng một
tiếng gào khẩn thiết và khàn đặc. Trên mái chuồng gà, cuộn mình trong ánh
trăng, một con mèo cái già màu hung vừa xuất hiện. Đêm tháng Sáu ngắn
ngủi đang tàn, những vì sao đang mờ đi, không khí tỏa mùi sữa và mùi cỏ
ướt; mặt trăng khuất nửa ở phía sau khu rừng giờ chỉ còn là một cái sừng
màu hồng đang tan biến đi trong sương mù, khi con mèo mệt nhoài, hoan
hỉ, đẫm sương, miệng gặm một cọng cỏ, lặng lẽ đi vào phòng Jacqueline,
lên giường cô bé, tìm cái chỗ ấm áp có đôi chân gầy guộc. Nó kêu gừ gừ
như một chiếc ấm đun nước.

Một lát sau, kho thuốc súng nổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.