BẢN GIAO HƯỞNG PHÁP - Trang 226

- Thế thì, không nên để chúng em bặt tin anh, hãy viết thư cho chúng

em, - cô nói, và anh thấy sát bên mình cặp mắt đẫm lệ của cô. Cô quay đi
ngay lập tức.

- Chắc chắn là tôi sẽ viết, tôi hứa với cô, - Jean-Marie nói, và anh rụt rè

chạm vào tay cô gái.

- Ồ! Mọi người đều nói thế... Chúng em ở đây, khi anh đi rồi, chúng em

sẽ có thời gian để nghĩ đến anh, trời ơi... Bây giờ còn là mùa làm việc, bận
từ sáng đến tối... nhưng mùa thu tới, rồi mùa đông, chẳng có gì làm ngoài
việc chải lông cho các con vật, và thời gian còn lại thì chăm sóc nhà cửa
đồng thời nhìn mưa rơi, rồi tuyết rơi. Có những lần em tự hỏi không biết
em có nên ra thành phố đi làm mướn không...

- Không, Madeleine, đừng làm việc đó, cô hãy hứa với tôi đi. Ở đây cô

sẽ hạnh phúc hơn.

- Anh nghĩ thế à? - cô thì thầm bằng một giọng trầm trầm kỳ lạ.
Và, nắm lấy chiếc giỏ, cô tách ra khỏi anh, lá cây che khuất cô khỏi tầm

mắt anh. Anh máy móc bứt đậu.

- Cô tưởng rằng tôi sẽ có thể quên cô được sao? - cuối cùng anh nói. -

Cô tưởng rằng tôi có nhiều kỷ niệm đẹp đến thế để có thể bỏ qua kỷ niệm
này sao? Cô thử nghĩ xem nào! Chiến tranh, những điều ghê rợn, chiến
tranh.

- Nhưng trước đó thì sao? Không phải lúc nào cũng là chiến tranh cả,

đúng không? Thế thì trước đó, đã từng có...

- Cái gì cơ?
Cô không trả lời.
- Cô muốn nói về phụ nữ, các cô gái?
- Chính thế, tất nhiên rồi!
- Chẳng có gì thật thú vị cả, Madeleine thân mến ạ.
- Nhưng anh sẽ ra đi, - cô nói, giờ đây không còn sức để kìm nước mắt,

cô để nó chảy trên đôi má bầu bĩnh của mình, và nói bằng một giọng đứt
quẵng. - Phải xa anh em đau khổ lắm. Lẽ ra em không nên nói với anh như
vậy, anh sẽ chê cười em, và Cécile thì còn hơn thế nữa... nhưng điều đó đối
với em chẳng quan trọng gì... em đau khổ lắm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.