BẢN GIAO HƯỞNG PHÁP - Trang 245

chúng vừa nhìn cô vừa chúm môi phát ra một tiếng hôn gió. Bị kiềm chế
bởi chút e thẹn còn sót lại, cô giả tảng như không nghe thấy bọn chúng gọi
và thỉnh thoảng lại trả lời vu vơ: “Đây, đây, có đây! Các ông vội quá!” Bọn
chúng nói với cô bằng thứ tiếng của bọn chúng, và cô đáp với vẻ kiêu hãnh:

- Tôi mà hiểu được cái thứ tiếng lằng nhằng của các ông à?
Nhưng khi những cánh cửa mở toang càng để tràn vào một dòng quân

phục màu lục đổi mới không ngừng, cô càng cảm thấy chao đảo, rã rời,
không đủ sức chịu đựng, và cô chỉ còn phản ứng lại bằng những tiếng kêu
yếu ớt, những câu như: “Không, cuối cùng thì các ông có để cho tôi yên
không nào? Đúng là bọn mọi rợ!” trước những sự nài xin ráo riết.

Những tên lính khác tung những hòn bi-a trên nền vải xanh lá cây. Các

tay vịn cầu thang, các bệ cửa sổ, các lưng ghế bị những chiếc đai lưng quân
dụng, mũ, súng ngắn và bao đạn phủ lên.

Trong lúc đó, tiếng chuông vang lên báo hiệu lễ đọc Kinh chiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.