BẢN GIAO HƯỞNG PHÁP - Trang 257

lúc đó cô lại bồn chồn nghĩ: “Không phải là Jean-Marie đâu, không thể là
anh ấy được, mình điên rồi, trước hết, anh ấy sẽ không trở lại, và sau nữa,
thậm chí nếu anh ấy trở lại thì có gì thay đổi đâu vì mình đã lấy Benoît rồi?
Mình chẳng chờ đợi ai cả, trái lại mình cầu Chúa cho Jean-Marie không
bao giờ trở lại, bởi vì, dần dần, mình sẽ quen với chồng mình và mình sẽ
hạnh phúc. Mình không biết mình còn tìm kiếm cái gì nữa chứ, thật đấy,
mình không còn tỉnh táo nữa rồi. Mình hạnh phúc.” Đúng vào lúc cô đang
nghĩ như vậy, thì trái tim cô, trái tim ít chịu nghe lý lẽ hơn chính bản thân
cô, lại bắt đầu đập dữ dội đến nỗi làm át đi mọi tiếng động bên ngoài, đến
nỗi cô không nghe thấy được nữa giọng nói của Benoît, tiếng khóc của đứa
bé, tiếng gió luồn qua cửa, và đến nỗi máu sôi lên rạo rực khiến tai cô ù đi
như khi chìm xuống dưới một đợt sóng. Trong chốc lát cô gần như ngất đi;
cô chỉ tỉnh lại khi nhìn thấy người đưa thư mang đến một cuốn quảng cáo
hạt giống (ngày hôm ấy anh ta đi giày mới) hoặc nhìn thấy tử tước
Montmort, ông điền chủ.

- Này, Madeleine, con không chào khách à? - bà mẹ Sabarie ngạc nhiên

hỏi.

- Chắc là tôi đã làm bà thức dậy, - người khách nói trong lúc cô khẽ xin

lỗi và nói nhỏ:

- Vâng, ông làm tôi sợ đấy...
Thức dậy? Từ giấc mơ nào?
Lần này cô lại cảm thấy sự xáo trộn ấy trong mình, nỗi hoảng sợ bên

trong mà một người xa lạ gây ra khi bước vào (hoặc trở lại) cuộc đời cô.

Cô ngồi thẳng dậy trên ghế, nhìn chằm chằm ra cửa. Một người đàn ông?

Đó là một tiếng bước chân, một tiếng ho khẽ của đàn ông, một mùi thuốc lá
thơm!... Một bàn tay đàn ông, trau chuốt và trắng trẻo, đặt trên chốt cửa, rồi
xuất hiện một bộ quân phục Đức. Giống như mọi lần, khi người bước vào
không phải là Jean-Marie, nỗi thất vọng lớn đến nỗi cô ngây người ra một
lát; thậm chí cô không nghĩ đến việc cài lại áo ngực. Tên Đức, một sĩ quan,
một gã trai trẻ có lẽ không quá hai mươi tuổi, mặt gần như trắng bệch, lông
mi, tóc, bộ ria ngắn cũng nhợt nhạt, mang màu vàng nhạt và óng ánh, hắn
nhìn bộ ngực để hở, mỉm cười và chào với vẻ nghiêm túc quá mức, gần như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.