BẢN GIAO HƯỞNG PHÁP - Trang 308

chính là nhờ vào điều đó mà người ta nhận ra rằng anh ta là một người đàn
ông, một người đàn ông đích thực.

- Có lẽ thế.
Họ nghe tháy tiếng mưa tí tách ngoài vườn; những giọt cuối cùng chậm

rãi rơi xuống từ những cây tử đinh hương; cái ao cá đầy nước phát ra một
tiếng rì rầm uể oải. Cánh cửa vào nhà mở ra.

- Chạy trốn đi, bà chủ đấy! - Marthe nói với hơi thở hổn hển vì khiếp sợ.
Và bà đẩy viên sĩ quan và Lucile ra ngoài.
- Đi qua vườn ấy! Bà ấy sẽ mắng tôi khiếp lắm đây, cái bà Đức Mẹ

Đồng trinh ấy!

Bà vội vã đổ chỗ cà phê thừa vào bồn rửa bát, giấu những chiếc chén đi

và tắt đèn.

- Chạy trốn nhanh, lên, tôi bảo mà! May mà trời tối đấy.
Cả hai người đều đã ở bên ngoài. Viên sĩ quan cười. Lucile hơi run rẩy.

Nấp trong bóng tối, họ nhìn thấy bà Angellier đi xuyên qua nhà, Marthe
xách đèn đi trước, rồi tất cả các cánh cửa đóng lại; người ta cài chặt các
then sắt; họ nghe thấy tiếng bản lề cửa kêu ken két, tiếng động của những
dây xích rỉ và âm thanh ảm đạm của những tấm cửa lớn đang được khóa
lại, gã người Đức nhận xét:

- Cứ như là một nhà tù. Bà sẽ vào nhà bằng cách nào, thưa bà?
- Bằng cái cửa nhỏ ở gian bếp phụ. Chắc bà Marthe sẽ để mở. Còn ông?
- Ồ, tôi sẽ nhảy qua tường.
Quả thực hắn vượt tường bằng một cú nhảy nhanh nhẹn và dịu dàng nói:
- Gut Nacht. Schlafen Sie wohl.
- Gut Nacht, - cô trả lời.
Ngữ điệu của cô làm viên sĩ quan bật cười. Cô lắng nghe một lát trong

bóng tối tiếng cười đang xa dần ấy. Một chút gió lay động những cành tử
đinh hương đẫm nước phía trên đầu cô. Cô cảm thấy nhẹ nhõm và vui vẻ;
cô chạy vào nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.