BẢN GIAO HƯỞNG PHÁP - Trang 366

phải mai phục hàng đêm trong rừng Moeuvre. Lúc ấy, sự chờ đợi có cảm
xúc gợi tình...” Cô đã bật cười vì từ này. Đối với cô giờ đây nó ít buồn cười
hơn. Hôm nay cô có làm điều gì khác đâu? Cô chờ đợi. Cô chờ đợi anh ta.
Cô lượn lờ trong những căn phòng không sinh khí ấy. Hãy còn hai, ba giờ
nữa. Rồi đến bữa ăn tối trong cô đơn. Rồi đến tiếng khóa cửa ở phòng mẹ
chồng cô. Rồi Marthe cầm đèn lồng đi qua vườn để đóng cửa hàng rào. Rồi
lại là sự chờ đợi, cháy bỏng và lạ lùng... và cuối cùng sẽ là tiếng ngựa hí
ngoài phố, tiếng lách cách của vũ khí, những mệnh lệnh cho người coi ngựa
và người này dắt ngựa đi. Trên ngưỡng cửa, cái tiếng động của đinh thúc
ngựa ấy... Rồi trong đêm nay, trong đêm giông bão này, với cơn gió to lạnh
lẽo thổi vào những cây đoạn kia và tiếng sấm ầm ì xa xa, cuối cùng cô sẽ
nói với anh ta, - ồ! cô không phải là kẻ đạo đức giả, cô sẽ nói với anh ta
bằng một thứ tiếng Pháp chuẩn sáng sủa và rõ ràng, - rằng con mồi được
thèm muốn giờ là của anh. “Thế còn ngày mai? Ngày mai?” cô thì thầm;
một nụ cười tinh nghịch, táo bạo và khoái trá đột nhiên làm gương mặt cô
biến đổi, giống như khi ánh lửa hắt vào làm bừng sáng và thay đổi một
khuôn mặt. Khi được rọi sáng bởi một đám cháy, những đường nét dịu
dàng nhất cũng có vẻ quái quỷ cuốn hút và gây sợ hãi. Cô lẳng lặng rời
khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.