BẢN GIAO HƯỞNG PHÁP - Trang 51

- Ôi! Maurice, anh làm em đau!
- Không sao đâu, - ông thầm thì bằng một giọng khàn khàn.
Ở nhà băng, các nhân viên tập hợp trong đại sảnh, người nào cũng có

một cái túi nhỏ để trên đùi, họ khe khẽ trao đổi những tin tức mới nhất.
Corbin không có mặt ở đó. Người phụ trách nhân sự đang phân phát các số
thứ tự: mỗi người nghe gọi đến số của mình thì phải trèo lên chiếc ô tô đã
quy định cho họ. Đến trưa thì những cuộc khởi hành đã được thực hiện một
cách trật tự và gần như im ắng. Vào buổi trưa, Corbin đến, vội vã và cau
có. Ông đi xuống tầng hầm, vào phòng để các tủ sắt, và trở lên với một cái
hộp mà ông cầm nửa kín nửa hở dưới một chiếc áo măng tô. Bà Michaud
nói thầm vào tai chồng:

- Đó là các món đồ nữ trang của Arlette đấy. Đồ nữ trang của vợ ông ấy

thì ông ấy đã lấy ra từ hôm kia rồi.

- Miễn sao ông ấy không quên chúng ta là được, - Maurice thở dài vừa

mỉa mai vừa lo lắng.

Bà Michaud dứt khoát đứng ngang đường đi của Corbin.
- Đã quyết định chắc chắn là chúng tôi sẽ đi cùng với ông phải không,

thưa ông giám đốc?

Ông ta ra hiệu là đúng và buông một câu bảo họ đi theo ông ta. Ông

Michaud cầm lấy va li và cả ba đi ra. Ô tô của ông Corbin đang đỗ ở đó
nhưng khi họ tiến đến gần, Michaud chớp đôi mắt cận thị, nói bằng chất
giọng nhẹ nhàng và hơi kéo dài:

- Theo như anh thấy thì chỗ của chúng ta đã bị chiếm mất rồi.
Arlette Corail, con chó của cô, hành lý của cô đã chiếm phần sau của ô

tô. Cô giận dữ mở cửa xe ra và gào lên:

- Anh định vứt tôi xuống đường chắc?
Một cuộc cãi cọ giữa anh và ả bắt đầu. Ông bà Midiaud đứng tránh ra vài

bước nhưng vẫn nghe rõ từng lời một.

- Nhưng đến Tours thì chúng tôi sẽ phải gặp lại vợ tôi, - cuối cùng

Corbin vừa thét lên vừa đá một cú vào con chó.

Con chó rống lên một tiếng và trốn vào giữa hai chân Arlette.
- Đồ độc ác!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.