Một ví dụ của loại từ chối này là: “Tôi đã mua hàng từ đối thủ của anh rồi
và mọi thứ đã xong”.
Khi khách hàng của bạn im hơi lặng tiếng
Bạn đã nói chuyện rất suôn sẻ với khách hàng và luôn nhận được các tín
hiệu quan tâm và có tiềm năng. Mọi thứ đang diễn ra rất tốt, bạn đang kết
nối và đang hướng nhu cầu của họ và giải pháp của bạn lại với nhau. Bạn đã
giành được thời điểm tốt và đang chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo. Khách
hàng yêu cầu bạn đưa ra một bản chào hàng và nói với bạn rằng họ phải nói
chuyện với một vài người nữa hoặc sẽ thu xếp một cuộc họp – mọi thứ đang
tiến triển tốt. Bạn rất vui mừng, bạn chắc mẩm rằng hợp đồng này sẽ thành
công, đây là một cơ hội đã được thẩm định. Bạn cảm thấy vui vẻ và sếp của
bạn cũng thế
Và rồi… một tuần sau, bạn gọi lại cho họ. Bạn gửi email ngắn gọn cho
họ. Bạn cố gắng nói chuyện trực tiếp với họ. Không có ai trả lời bạn cả.
Không có gì cả. Bạn thử lại sau vài ngày, bạn dò hỏi khắp nơi xem liệu họ
có đang đi vắng hay không, bạn để lại một tin nhắn nữa và gửi tiếp một
email ngắn chỉ có một dòng. Bạn gọi sớm để có thể gặp được họ. Bạn gọi
vào số di động nhưng không có ai trả lời.
Thế bây giờ tính sao? Liệu bạn có đầu hàng không? Buông xuôi? Thúc
ép hơn nữa? Nổi điên lên? Liều mạng? Nghĩ rằng việc đó nhằm vào mình?
Bắt đầu lén bám theo họ? Đây là những biểu hiện “im hơi lặng tiếng”. Giới
bán hàng không bao giờ được trở nên thiếu hiểu biết, công việc của họ là
phải biết điều này.
Sự thật là, khách hàng có nghĩ về giải pháp, dịch vụ, sản phẩm của bạn
trong khoảng 1/300 thời gian trong khi bạn nghĩ về nó 24/7. Hãy nghĩ xem
– khách hàng có cả tỷ thứ phải suy nghĩ – chỉ có điều bạn không nằm ở