BẢN KHÁNG CÁO CUỐI CÙNG - Trang 124

Cô chưa từng ngượng tới vậy. May mà đèn đã tắt nếu không chắc chắn

anh sẽ thấy mặt cô đỏ lựng. Cô cảm giác cả người mình đã đỏ như tôm
luộc.

“Anh mất một lúc nhưng cuối cùng cũng nhận ra.” Anh lại vuốt tóc cô,

và cô rùng mình. “Em có thay đổi ý kiến về anh không?”

“Thay đổi ý kiến?” Toni lắc đầu. “Ôi không đâu, Mike. Nếu như anh còn

muốn. Em chưa bao giờ đổi ý khi liên quan tới chuyện quan trọng. Và điều
này cực kì quan trọng với em.”

“Cũng quan trọng với anh nữa.”
Anh nghiêm túc. Cô thấy điều đó trong giọng nói của anh. Anh thực lòng

thích cô. Cô thấy ấm lòng, sung sướng và rất, rất an toàn.

“Mike? Nếu chúng ta sẽ... ờ đó... em xin anh một điều nhé?”
“Ừ, Toni. Em muốn gì cũng được.”
“Ôi, vậy thì tốt. Anh bắt đầu lại nhé? Chính cái chuyện anh đang làm

trước khi em nói mấy lời vớ vẩn vừa rồi ấy?”

“Là làm gì hả, Toni?”
“Chuyện gà không xương ấy, Mike.”
Ôi lạy Chúa! Cô lại lấy đá đập chân mình rồi. Người ta sẽ không giỡn

vào thời khắc như thế này, phải không?

“Gà không xương là sao hả Toni?”
Toni biết mình phải giải thích. Anh đang đợi. Cô phải nói ra thôi.
“Đấy là cảm giác của em. Gà không xương. Em đang cố nghĩ ra đúng từ

để miêu tả cảm giác khi anh hôn em, nhưng lúc trước không nghĩ ra. ‘Gà
không xương’ miêu tả đúng đấy.”

“Đó là lời khen phải không?”
“Ồ, đúng! Rất ít việc khiến em có cảm giác như gà không xương. Mà

thực ra, chắc chẳng có cái gì có thể cho em cảm giác đó đâu.”

“Được thôi. Nếu em đã nói vậy.” Mike có vẻ ngờ vực, nhưng rồi cười.

“Anh hơi sợ phải hỏi cảm nghĩ của em sau khi chúng ta làm tình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.