BẢN KHÁNG CÁO CUỐI CÙNG - Trang 155

Marguerita cười. “Không, Berto. Mẹ sẽ làm món boeuf bourguignon.

Con sẽ thích cho coi. Giờ nhanh nhanh vào bếp và giúp chị con dọn bàn
đi.”

Khi Roberto đi rồi, cô cười nhìn Jose. “Em quyết định không thử nấu

món Đức. Thức ăn quá nhiều tinh bột, mà em đã tăng gần chục cân so với
hồi mới cưới rồi.”

“Anh lại thấy em càng ngày càng đẹp ra, Marguerita ạ.”
“Ôi, nghe thật đã lỗ tai. Anh sẽ thích món Pháp, Jose. Có nhiều món hay

lắm.”

“Anh biết.” Jose đứng lên và ôm vợ. Cả nhà đã góp tiền mua một bộ sách

dạy nấu ăn làm quà Giáng Sinh cho cô. Bảy cuốn sách hướng dẫn nấu các
món ăn của bảy nước. Marguerita vui lắm. Cô vốn nấu ăn đã rất ngon, và
lại thích được thử nấu những món chưa bao giờ được thưởng thức.

“Jose? Em có tin buồn cần báo cho anh. Lester Robinson chết rồi.”
“Người làm việc cùng anh trong bồi thẩm đoàn ấy hả? Em nói đúng,

Maguerita ạ. Chuyện buồn thật. Anh ấy chết thế nào?”

“Anh ấy bị giết, Jose. Trong đêm. Ti vi bảo cảnh sát đang điều tra nhưng

chưa tìm ra hung thủ. Em gửi thiệp chia buồn cho gia đình anh ấy nhé?”

“Ừ, bằng tiếng Anh nhé. Và bảo lũ trẻ cũng kí tên vào, kể cả Roberto.

Vậy cho hợp tình.”

“Anh sẽ tới chia buồn chứ?”
Jose gật đầu. “Tối nay. Lúc đi làm anh sẽ tiện ghé qua. Đức Mẹ sẽ che

chở Lester. Anh ấy là người tốt.”

“Vậy là ba người rồi, Jose. Ba bồi thẩm làm việc cùng anh lần lượt qua

đời chỉ trong một thời gian ngắn. Đó là điềm báo gì chăng?”

“Không đâu, Marguerita.” Jose lại ôm vợ. “Đó là một bi kịch thôi, và em

đừng lo lắng. Tiếng Anh người ta bảo đó là ngẫu nhiên.”

Michael ngả người dựa lưng trong cái ghế kê tại phòng bếp của Toni và

chăm chú dõi nhìn cô cầm miếng pizza cuối cùng lên. Thức ăn đi đâu vậy
nhỉ? Nếu họ đứng đối diện thì đỉnh đầu cô chỉ chạm cằm anh. Vậy là cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.