BẢN KHÁNG CÁO CUỐI CÙNG - Trang 165

Jose thở dài. “Tôi không nói với cảnh sát được, Cheryl. Họ sẽ đến nhà tôi

và...”

“Và sao? Anh có thể nói với tôi mà, Jose. Tôi không kể cho ai đâu.”
“Tôi chưa từng nói ra điều này, Cheryl. Em họ tôi vừa từ Tequila tới, và

cậu ấy không có giấy tờ. Làm ơn đừng nói chuyện này với ai. Ramone có
vợ và bốn đứa con nheo nhóc, mà cậu ấy không kiếm được việc ở Mexico.
Gia đình Ramone sẽ chết đói nếu cậu ấy không gửi tiền về.”

Cheryl gật đầu. “Cuộc sống ở bên đấy khó khăn lắm. Tôi có nghe rồi. Và

tôi hiểu, Jose ạ.”

“Thế thì tốt. Và tôi hứa sẽ cầm dao theo người, Cheryl. Và không có

chuyện xấu gì có thể xảy ra hết.”

“Tôi khóa miệng rồi. Yên tâm đi. Và tôi không hề nghe một lời nào về

cú điện thoại cậu đã nhận. Jose à, cậu bảo em họ cậu đến từ Tequila à?” Chị
đợi tới khi anh gật đầu.

“Và đó là quê hương của rượu tequila hả?”
“Ừ.”
“Đúng chỗ ngứa của tôi rồi, Jose. Tôi muốn biết điều này. Người ta có

thực sự ăn mấy con sâu be bé xấu xí ở đáy chai không?”

Jose cười lần đầu tiên kể từ lúc anh nhận cuộc điện thoại. “Không,

Cheryl. Người Mexico thông minh lắm và họ biết đường không ăn sâu bọ.
Họ để dành chúng cho mấy anh tài xế xe tải của nước Mỹ nhà chị.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.