BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 279

à?"


Khóe mắt Mễ Tinh hơi xao động, không tiếp lời.

Thẩm Thi Thi tự phân tích một hồi, cô bé cảm thấy nhất định là

do ông chủ Tiêu chưa giải quyết vấn đề một cách triệt để nhất, vì
vậy cô quyết định phải tự mình ra tay: "Thời đại nào rồi chị, hôn
một cái thì có sao đâu chứ, có phải nhìn chị trần truồng đâu".


Mễ Tinh: "... ... ..."

Thẩm Thi Thi thấy sắc mặt Mễ Tinh càng lúc càng đỏ hơn, lông

mày lá liễu lại dần dần nhíu lại, thăm dò hỏi: "Chẳng lẽ, ngày hôm
qua, sau khi ông chủ Tiêu đuổi theo... Hai người đã xảy ra gì à?"


"Không xảy ra gì hết!" Mễ Tinh hốt hoảng nhảy khỏi ghế.

"Không xảy ra chuyện gì là được rồi." Thẩm Thi Thi kéo tay cô

rồi cùng đi ra cửa, "Nếu không có chuyện gì xảy ra thì mình cứ đi
thôi, trên núi có tuyết đó ~ "


Mễ Tinh muốn rút tay mình về, nhưng làm vậy thì cứ như bản

thân cô tự thừa nhận mình có gì đó với Tiêu Cố không bằng, thế
nên cô đành phải bất đắc dĩ nhắm mắt bước ra ngoài.


Sau khi hai người họ đi ra, mọi người đã tập trung đông đủ, thấy

Tiêu Cố nhìn mình cô vội ngoảnh mặt đi, giả vờ đang nhìn sông
nhìn núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.