BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 633


“Anh làm gì thế?” Thấy anh ấy cướp trắng trợn như vậy, Mễ

Tinh vội vàng muốn cướp hình mình về, nhưng cuối cùng Tiêu Cố
vẫn tránh thoát.


Mễ Tinh rất là không vui: “Anh lấy hình em làm gì?”

Tiêu Cố nghiêng đầu nhìn cô, khóe miệng điểm ý cười: “Anh

nhớ ra rồi, chuyện năm mười tuổi ấy”.


Lúc ấy anh mười tuổi, Mễ Tinh năm tuổi, hôm đó anh đã nhìn

thấy một bé gái trong vườn hoa nhà họ Hắc, giống hệt trong bức
hình.


Xinh xắn không giống như người thật.

Nụ cười trên môi càng đậm hơn, anh hỏi Mễ Tinh: “Em vốn định

học đàn violon à?”


“Vâng, nhưng mà không học nữa vì...” Mễ Tinh nói tới đây thì

kịp thời ngậm miệng.


Tiêu Cố tò mò chưa nghe hết: “Vì sao?”

Mễ Tinh không nói Tiêu Cố cũng tự mình nghĩ ra, ý cười trên

mặt càng thâm trầm hơn trước: “Là vì Chu Nghi Nhiên?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.