BẢN SONATA ĐÀO HÔN - Trang 659

Vốn là câu tâm tình đầy sướt mướt, Mễ Tinh lại không nhịn

được cười: “Nói thế thì anh chính là thủy thủ Popeye, còn em là
rau chân vịt?”


Tiêu Cố cũng bật cười theo cô: “Được rồi, không phải em nói

muốn ngủ trưa nữa à? Ngủ nhanh còn đi làm nữa.”


“Vâng.” Mễ Tinh ngoan ngoãn nhắm mắt lại, Tiêu Cố lấy điện

thoại ra đặt báo thức hai giờ, mình cũng nhắm mắt theo.


Có lẽ anh cũng mệt mỏi quá, Tiêu Cố ngủ rất say, như thể chỉ

vừa nhắm mắt lại, một khắc sau đồng hồ báo thức đã reo inh ỏi rồi.


Lông mày anh giật giật, mở mắt ra tắt đồng hồ báo thức. Mễ

Tinh cũng giật mình tỉnh theo, Tiêu Cố thấy cô định ngồi dậy thì
ôm cô thủ thỉ: “Em ngủ thêm lúc nữa, một lát anh sẽ gọi em dậy.”


Cái này người ta hay bảo là một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây

thừng, Mễ Tinh sẽ không bao giờ tin câu nói “Chờ lát nữa anh sẽ
gọi em dậy” của Tiêu Cố nữa đâu. Cô bò dậy mặc áo khoác của
mình, quay về cười cười với anh: “Em không ngủ đâu, em muốn
đồng cam cộng khổ với anh mà.”


Tiêu Cố đứng lên, nhìn cô nói: “Nhưng mà anh lại không thể

đồng cam cộng khổ với em.”


Anh nói xong lại nhìn lướt qua bụng của Mễ Tinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.