BÀN TAY CỨU MẠNG - Trang 238

“Là chúng ta có thể bị lừa mị. Là chúng ta có thể sai lầm trong niềm

tin của mình.”

“Cậu nghĩ tớ sai lầm ư?”

“Tớ không biết phải nghĩ gì nữa, Clar ạ. Ý tớ là, về quyển tạp chí này

ấy. Tất cả bỗng nhiên trở nên hư ảo quá.”

“Đương nhiên là vậy rồi, cô nàng tội nghiệp của tôi ơi. Tớ còn không

biết tại sao hôm nay cậu lại đi làm nữa. Còn sớm quá mà.”

Tôi gật đầu. “Lawrence cũng nói thế.”

“Cậu nên nghe anh ấy.”

“Tớ có nghe mà. Tớ thật may mắn khi có anh ấy, thật sự là thế. Tớ

không biết phải làm gì nếu không có anh ấy nữa.” Clarissa đến đứng
cạnh tôi ở cửa sổ.

“Cậu có nói chuyện nhiều với anh ấy kể từ khi Andrew chết không?”

“Lawrence đang ở nhà tớ,” tôi đáp. “Anh ấy đến tối hôm qua.”

“Anh ấy ở lại qua đêm ư? Anh ấy có vợ rồi mà, phải không?”

“Đừng như thế chứ. Anh ấy có vợ từ trước khi Andrew mất kia.”

Clarissa rùng mình. “Tớ biết. Tớ chỉ cảm thấy hơi sởn gai ốc, thế

thôi.”

“Thật sao?”

Clarissa thổi một sợi tóc ra khỏi mắt. “Ý tớ là cảm thấy đột ngột.”

“Ừm, đó đâu phải là chủ ý của tớ, nếu cậu thật sự muốn biết.”

“Dù sao thì tớ vẫn dùng lại từ mà tớ chọn ban đầu. Sởn gai ốc.

Lúc này cả hai chúng tôi đều đứng tựa trán vào kính, nhìn xuống xe

cộ bên dưới.

“Thật ra tớ đến đây để nói về công việc,” tôi nói sau một lúc im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.