BÀN TAY CỨU MẠNG - Trang 259

“Cô nghĩ Lawrence vẫn không vui về sự có mặt của cháu. Điều đó

khiến chú ấy khó chịu.”

“Cô đã nói gì, về chú Andrew?”

“Cô bảo rằng cô đã soạn phòng làm việc của Andrew tối hôm qua.

Cháu biết đấy, xem lại hồ sơ tài liệu của chú ấy. Cô chỉ muốn xem mình
cần phải thanh toán các hóa đơn nào, kiểm tra xem bọn cô còn nợ tiền
thẻ nào không, đại loại thế.”

Cô nhìn tôi. “Vấn đề là, hóa ra Andrew không ngừng suy nghĩ về

chuyện đã xảy ra trên bãi biển. Cô tưởng chú ấy đã loại nó ra khỏi đầu,
nhưng sự thật không phải như thế. Chú ấy đang nghiên cứu về nó.
Trong phòng chú ấy phải có đến hơn hai mươi tập hồ sơ. Những tài liệu
về Nigeria. Về các cuộc chiến tranh dầu mỏ, và nạn diệt chủng. Và…
chà, cô không biết bao nhiêu người như cháu rốt cục đến được Vương
quốc Anh sau những gì đã xảy ra với làng mạc của họ. Andrew có cả
một tập hồ sơ đầy những tài liệu về tị nạn và trại giam.”

“Cô có đọc không?”

Sarah cắn môi. “Không nhiều lắm. Chú ấy thu thập đủ hồ sơ để đọc

trong một tháng. Và chú ấy còn dán ghi chú vào từng tài liệu nữa. Rất tỉ
mỉ. Rất Andrew. Lúc đó trời đã quá muộn, cô không thể ngồi xuống
đọc từng trang được. Cháu nói họ giam cháu ở nơi đấy trong bao lâu hở
Ong?”

“Hai năm ạ.”

“Cháu kể cho cô nghe trong đấy thế nào được không?”

“Tốt nhất thì cô không nên biết. Cháu vào đấy đâu phải là lỗi của

cô.”

“Làm ơn đi. Kể cho cô nghe được không?”

Tôi thở dài, vì kí ức về nơi đó khiến tim tôi lại chùng xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.