BÀN TAY CỨU MẠNG - Trang 266

biết có phải điều đó đã gây khó khăn cho Andrew hay không. Điều đầu
tiên chúng tôi được dạy ở trường báo chí là, đừng đặt bản thân mình
vào câu chuyện.

Nhưng nếu chuyện này có chúng tôi trong đó thì sao? Giờ đây tôi bắt

đầu hiểu ra Andrew hẳn đã khổ sở thế nào vì điều đó. Tôi tự hỏi liệu đó
có phải là lý do khiến anh im lặng đến thế.

Andrew thân yêu, tôi thầm nghĩ. Tại sao lúc này em lại cảm thấy gần

gũi với anh hơn so với ngày chúng ta kết hôn? Em vừa nói với Ong
Nhỏ là em không muốn nghe con bé nói gì vì em biết em cần quyết tâm
với Lawrence, vậy mà giờ đây em lại đang tâm sự với anh trong đầu.
Đây lại là miệng lưỡi của nỗi đau buồn đấy, Andrew ạ. Nó thì thầm một
bên tai: hãy trở về với những gì mà mi từng yêu quý nhất, còn ở tai kia
nó lại thì thầm, tiến lên đi.

Điện thoại đổ chuông, và mắt tôi vụt mở. Đó là Clarissa. “Sarah hả?

Họ bảo cậu từ chức rồi. Cậu có điên không đấy?”

“Tớ đã bảo với cậu là sẽ nghĩ về chuyện đó mà.”

“Sarah, tớ đã dành rất nhiều thời gian suy nghĩ về chuyện lên giường

với những anh chàng cầu thủ giải Ngoại hạng.”

“Có lẽ cậu nên thử xem.”

“Hoặc có lẽ cậu nên đến văn phòng, ngay bây giờ, và nói với các chủ

báo rằng cậu thành thật xin lỗi, rằng lúc này cậu đang đau đớn khổ sở,
và họ hãy rủ lòng – làm ơn làm phước – cho cậu xin lại công việc đó.”

“Nhưng tớ không muốn công việc đó. Tớ muốn được làm nhà báo

trở lại. Tớ muốn tạo ra khác biệt trong thế giới này.”

“Mọi người đều muốn tạo ra khác biệt, Sarah ạ, nhưng cần phải có

thời gian và nơi chốn. Hỏi thật nhé, cậu có biết cậu đang làm gì không,
nếu cậu cứ giận cá chém thớt kiểu này? Chẳng qua cậu đang gặp khủng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.