BÀN TAY CỨU MẠNG - Trang 52

Gotham. Tôi nghĩ nếu mình cố gắng bắt con ngồi xuống và giải thích
với nó một cách dịu dàng, thì hẳn nó sẽ hoàn toàn bằng lòng với thực tế
hai mặt đó.

Tôi quỳ xuống, choàng hai tay qua vai con, cố tỏ ra dịu dàng, nhưng

đầu óc cứ quay cuồng và tôi nhận ra có lẽ chỉ Charlie mới là người giữ
tôi không rơi xuống hố. Tôi nắm chặt hơn. Charlie kề miệng vào tai tôi
thì thầm, “Bây giờ bố con ở đâu?”

Tôi thì thầm đáp lại, “Bố con đang ở trên những ngọn đồi ở thiên

đường, Charlie ạ. Rất đông người vào thời điểm này trong năm. Mẹ
nghĩ bố rất hạnh phúc ở đó.”

“Mmm. Bố sẽ sớm về chứ?”

“Không, Charlie ạ. Người ta không trở về từ thiên đường. Chúng ta

đã nói về việc đó rồi mà.”

Charlie dẩu môi. “Mẹ,” nó lại nói, “tại sao người ta đặt cái hộp

xuống đấy?”

“Mẹ nghĩ là họ muốn giữ cho nó an toàn.”

“Ồ, họ có định đến lấy nó sau không?”

“Không, Charlie ạ, mẹ không nghĩ vậy.”

Charlie chớp mắt. Dưới lớp mặt nạ dơi, nó nhăn nhó cố hiểu mọi

chuyện.

“Thiên đường ở đâu hở mẹ?”

“Làm ơn đi Charlie. Không phải lúc này.”

“Cái gì ở trong hộp vậy?”

“Chúng ta nói chuyện này sau, được không con yêu?

Mẹ đang cảm thấy hơi chóng mặt.”

Charlie nhìn tôi chăm chú. “Bố con có ở trong cái hộp đấy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.