BÀN TAY CỨU MẠNG - Trang 63

đứng xoay lưng lại trại giam, vì đấy là điều bạn sẽ làm với con quái vật
khổng lồ màu xám đã nhốt bạn trong bụng nó suốt hai năm, khi nó đột
nhiên nhổ bạn ra. Bạn đứng quay lưng với nó và nói chuyện thì thầm,
đề phòng trường hợp nó nhớ ra bạn và lại nảy ra ý tưởng thông minh là
nuốt bạn trở lại.

Tôi nhìn sang Yevette, cô gái cao ráo xinh đẹp đến từ Jamaica. Trước

đó, mỗi lần tôi nhìn cô, cô đều đang cười lớn và cười nhoẻn miệng.
Nhưng giờ đây nụ cười của cô trông cũng thắc thỏm hệt như nụ cười
của tôi.

“Có chuyện gì thế?” Tôi thì thầm.

Yevette kề môi sát tai tôi. “Ngoài lày ít ỏi an toàn.”

“Nhưng họ thả chúng ta rồi, phải không? Chúng ta tự do đi lại. Có

vấn đề gì thế?”

Yevette lắc đầu và lại thì thầm, “Ứ đơn giản thế đâu, cưng ơi. Có tự

do kỉu, đám con gái bọn mày được xênh xang đi nại, nhưng cũng có tự
do kỉu, đám con gái bọn mày được xênh xang đi nại đến khi chúng tao
tóm được bọn mày
. Xin nỗi, nhưng rờ bọn ta đang có loại thứ hai đấy,
Ong Nhỏ ạ. Thật sự. Họ gọi đó nà nàm kẻ nhập cư bất pháp.”

“Em không hiểu, Yevette.”

“Ừ, mà chị ứ giải thích ở đây được.”

Yevette nhìn sang hai cô gái kia, rồi nhìn trại giam sau lưng. Khi

quay sang tôi, cô lại chồm đến sát tai tôi. “Chị đã xuất chiêu để đưa
đám bọn ta ra khỏi đó.”

“Chiêu gì?”

“Suỵt, cưng ơi. Chốn này vách mọc tai đó Ong. Tin chị đi, bọn ta

phải sục chỗ lấp. Rồi chị sẽ biểu nộ tình hình cho cưng nghe xả láng.”

Giờ thì hai cô gái kia đang nhìn chúng tôi chăm chăm. Tôi mỉm cười

với họ và cố gắng không nghĩ đến điều Yevette vừa nói. Chúng tôi đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.