BÀN TAY CỨU MẠNG - Trang 66

Cô đem tài liệu nhíu mày. “Sao không có ai ở đây để giúp bọn ta hết?

Sao nhân viên xã hội của tôi không đến đón tôi? Sao họ không cho bọn
ta giấy ra trại?” Yevette lắc đầu.

“Bao la giấy trong túi cậu chưa đủ há, người đẹp? Con người, đúng

nà được doi đòi xiên há.”

Yevette cười to, nhưng đôi mắt cô trông thật tuyệt vọng. “Cái taxi

quái í đâu giồi?” Cô hỏi.

“Người trên điện thoại nói là mười phút.”

“Cảm giác như mười năm thật ấy chứ.”

Yevette im lặng. Chúng tôi lại nhìn ra cảnh đồng quê. Cảnh vật sâu

và rộng. Một cơn gió thổi qua. Chúng tôi ngồi xổm ở đấy và nhìn lũ bò,
lũ cừu cùng người đàn ông da trắng buộc các cánh cổng lại xung quanh
chúng.

Một lúc sau, taxi của chúng tôi hiện ra trước mắt. Chúng tôi dõi theo

nó từ lúc nó chỉ là một chấm nhỏ màu trắng ở đầu xa tít của con đường.
Yevette quay sang tôi, mỉm cười.

“Não tài taxi lày lói chiện điện thoại có rễ thươn không há?”

“Em không nói chuyện với tài xế taxi. Em chỉ nói với người điều

hành taxi thôi.”

“Mười tám tháng giời chị vắng vẻ mùi đàn ông, Bọ ạ. Não tài taxi

lày lên nà một Mister Mention

[9]

thực thụ, hỉu ý há? Chị thích nũ cao

giáo, có mỡ có thịt. Ứ thích giai gầy. Và thích nũ mặc đẹp lữa cơ. Ứ có
thời gian với nũ dở hơi biết bơi, há?”

Tôi nhún vai. Tôi nhìn chiếc taxi tiến lại gần hơn.

Yevette nhìn tôi.

“Em thích kiểu đàn ông lào, Bọ Nhỏ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.